CON GÁI QUỶ MEDUSA - Trang 68

- Chẳng nơi nào tệ hơn ở nhà tôi được đâu. Nếu bà thấy vợ tôi, chắc bà

sẽ thấy đường hầm ma là một chốn ngơi nghỉ dễ chịu.

Người đàn bà há miệng, chìa ra một vài cái răng bịt vàng, rồi bắt đầu

cười lớn. Vì mồm bà ta để sát micro nên tiếng cười vang khắp khu hội chợ,
khiến một vài vị khách giật mình sợ hãi.

- Hay lắm.
- Bà ta nói.
- Hay lắm... thế vợ ông trông như thế nào?
- Tốt hơn là tôi không nói. Có khi tôi chụp ảnh cô ta rồi mang đến đây

cho bà gắn vào đường hầm ma, làm lời cảnh cáo người ta đừng nên lấy vợ.

Thêm một lần nữa, người đàn bà vui vẻ cười dài rồi bán cho tôi một cái

vé. Đi thêm một vài bước chân nữa, tôi đến một cầu thang hẹp dẫn lên trên.
Đây không phải lần đầu tiên tôi đi đường hầm ma và chắc chắn cũng không
phải lần cuối cùng. Chuyện giật mình sợ hãi chắc là không có, nhưng tôi
phải tính đến những khả năng trầm trọng nhất. Tôi tìm cách đặt mình vào
tình thế của con quỷ Medusa trong rừng.

Nó đã lộ nguyên hình trước mặt chàng trai da màu, nó đã biến anh ta

thành đá, rồi bỏ đi. Khi quay trở lại xe, chắc chắn nó phải nhìn thấy xe của
tôi. Chắc chắn nó sẽ nghi ngờ. Đúng vậy. Có lẽ thậm chí nó đã quan sát khu
đậu xe của hội chợ này và nhận ra chiếc Rover của tôi. Vậy là nó đã được
cảnh báo. Trước khi ngồi vào chiếc toa xe nho nhỏ, tôi nhìn lần cuối vào
đường hầm trước mặt. Không thấy Medusa. Không thấy gì khả nghi. Cả
Jane Collins cũng không. Thay vào đó, tôi nghe tiếng la hét của hai cô gái
nhỏ ngồi trong toa xe trước tôi. Chiếc toa xe của họ lúc này bắt đầu chuyển
động. Nó đập thanh giảm sốc bằng cao su vào cửa đường hầm, khiến hai
cánh cửa bật sang bên, và lao vút vào trong. Chỉ vài giây sau đó, cả xe của
tôi cũng lên đường. Hai cánh cửa lại mở ra và tôi trượt vào khoảng tối bí
hiểm của đường hầm ma...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.