CON GÁI THẦY LANG - Trang 111

Thậm chí từ bên này căn phòng lớn, Ruth cũng có thể nhìn thấy khuôn

mặt mẹ sáng bừng niềm tự hào của tình mẫu tử. Điều này làm tim Ruth đập
loạn lên, khiến cô buồn vui lẫn lộn nhất là trong cái ngày đặc biệt này. Tại
sao mối quan hệ giữa họ lại không phải bao giờ cũng diễn ra như thế này?
Có bao nhiêu lần tụ họp như thế này giữa hai mẹ con?

"Trung thu vui vẻ" cô nói khi mẹ đến bên bàn. Cô chỉ chỗ cho mẹ ngồi

cạnh cô. Dì Gal ngồi vào ghế cạnh Ruth, rồi cả gia đình ngồi xuống. Ruth
nhìn thấy Art va Miriam ngồi ở bàn bên kia làm thành một nhóm không
phải là người Hoa. "Này, chúng tôi đang ở trại tập trung da trắng hay là một
cái gì thế hả?" Wendy kêu lớn, cô ngồi quay lưng lại Ruth.

Cuối cùng khi Fia và Dory xuất hiện, Ruth không cảm thấy cô cần

trách móc chúng trước mặt mẹ và ông bà nội chúng. Hai đứa vẫy tay rối rít
"Chào tất cả mọi người" rồi ríu rít nói "Chào ông bà nội" đoạn quàng tay
quanh cổ ông bà chúng. Bọn con gái này không bao giờ tự nguyện làm thế
với bà Lưu Linh.

Bữa tiệc bắt đầu với hàng loạt món khai vị đặt trên chiếc khay xoay ở

giữa bàn mà bà Lưu Linh gọi là "mâm xoay". Người lớn xuýt xoa, trẻ con
thì kêu ầm lên "Con đói!" Những người phục vụ đưa ra những món mà
Ruth đặt qua điện thoại: cá đuối phượng hoàng với nước sốt ngọt, gà chay
làm bằng đậu hũ và sứa biển – món mà mẹ cô thích nhất – được ướp với
dầu mè và điểm những lát hành xanh. "Nói cho tôi biết đi" Miriam kêu lên
"đây là động vật, thực vật hay khoáng chất?"

"Mẹ ơi" Ruth nói, cầm lên cái đĩa đựng sứa biển "mẹ khai mào đi vì ở

đây mẹ là cô gái lớn tuổi nhất".

"Không, không" bà Lưu Linh nói một cách máy móc, "Con là chủ

mà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.