CON GÁI THẦY LANG - Trang 112

Ruth lờ đi cái nghi thức này với lời chối từ lấy lệ, gắp một gắp râu sứa

trông như những cọng mì bỏ vào đĩa của mẹ cô. Bà Lưu Linh bắt đầu ăn
ngay lập tức.

"Cái gì vậy?" Ruth nghe Boomer hỏi mẹ nó ở bàn bên kia. Nó trố mắt

nhìn món sứa biển đung đưa khi nó xoay cái mâm xoay.

"Giun đấy" Dory chọc. "Muốn thử không?"

"Êu ơi! Mang đi! Mang ngay đi!" Boomer kêu khóc ầm lên. Dory cười

như điên dại. Art chuyển toàn bộ món sứa sang bàn Ruth và cô cảm thấy
ruột mình bắt đầu quặn lại.

Nhiều món ăn được dọn ra, món sau lạ hơn món trước, được đánh giá

bởi những biểu hiện trên những khuôn mặt không phải là Trung Quốc. Đậu
hũ với đậu muối. Dưa leo đen – món ăn khoái khẩu của dì Gal. Và cả bánh
gạo nếp. Ruth nghĩ rằng bọn trẻ con sẽ thích món này nhưng cô đã nhầm.

Vào khoảng giữa bữa tiệc, Nicky, đứa con trai sáu tuổi của Sally xoay

cái mâm xoay, có lẽ nghĩ rằng nó có thể ném cái khay như trong trò chơi
ném đĩa thế là làm vòi ấm trà rơi xuống một ly nước. Bà Lưu Linh la lớn,
nhảy dựng lên. Nước chảy xuống vạt áo bà. "Ái dà! Sao cháu lại làm thế?"

Nicky khoanh tay lại, nước mắt dâng lên mi. "Không sao đâu bé cưng"

Sally bảo con. "hãy nói con xin lỗi, và lần sau con nhớ xoay chậm hơn".

"Bà ấy dữ quá!" Nicky trề môi về phía bà Lưu Linh lúc này đang bận

rộn lau chùi vạt áo bằng cái khăn giấy. "Con yêu, bà dì chỉ ngạc nhiên thôi.
Đó chỉ là vì con quá mạnh tay, như một cầu thủ bóng rổ ấy". Ruth hy vọng
mẹ cô không tiếp tục mắng mỏ Nicky. Cô nhớ rằng mẹ cô ưa điểm lại
những lần cô đánh đổ thức ăn hoặc sữa, lớn tiếng hoi những đấng thánh
thần khuất mặt là tại sao Ruth lai không thể học được những cách ứng xử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.