CON GÁI THẦY LANG - Trang 123

"Nguyên nhân gây nên tuyệt vọng thì không thể quên! Hãy nhìn vào

cuộc đời buồn thảm của mẹ!"

Ruth thử thắng xe để chắc chắn là thắng vẫn ăn, rồi lùi xe xuống lối rẽ

đi xuống của bãi đậu xe. Giọng nói của mẹ cô đều đều theo tiếng động cơ.
"Tất nhiên tuyệt vọng. Khi dì Báu chết, tất cả niềm vui sống đã lìa bỏ cơ
thể mẹ…"

Kể từ ngày chẩn đoán bệnh, từ ba tháng trước, hầu như ngày nào bà Lưu
Linh cũng đến ăn cơm tối ở nhà Art và Ruth. Tối nay Ruth quan sát mẹ cô
gắp một miếng thịt cá hồi. Bà Lưu Linh chậm rãi nhai, rồi mắc nghẹn.
"Mặn quá!" bà há miệng ra thở cứ như là bà được phục vụ món chính là
món lưỡi hươu.

"Waipo" Dory can thiệp "Ruth không cho thêm muối. Con đã nhìn mà.

Không".

Fia đá vào chân Dory. Nó lấy tay làm dấu hiệu chữ X, dấu hiệu biểu

trưng cho việc chiếu bộ phim Draculas ở cảng. Dory lại đá lại Fia.

Bây giờ thì Ruth không còn cho rằng cái nét lập dị trong tính cách của

mẹ cô là vì những vấn đề của bà nữa, cô nhìn thấy dấu hiệu của căn bệnh
Dementia ở khắp nơi. Chúng quá rõ ràng. Tại sao cô lại không nhận ra sớm
hơn nhỉ? Thời gian rảnh và "những kỳ nghỉ miễn phí" mà mẹ cô đặt hàng
qua hàng tá thư từ vớ vẩn. Việc đổ cho dì Gal lấy trộm tiền của mẹ cô. Cái
cách mà mẹ cô bị ám ảnh về người lái xe buýt đã chửi mẹ cô vì không trả
tiền vé xe. Và lại còn những vấn đề mới nảy sinh khiến Ruth phải lo lắng
ngày đêm nữa chứ. Mẹ cô thường quên khoá cửa trước. Bà thường để thức
ăn rã đông đá trên kệ cho đến khi nó có mùi ôi. Bà mở vòi nước lạnh rồi để
cho nó chảy suốt ngày chờ cho nó nóng lên. Cũng có một vài sự thay đổi
thật sự làm cho cuộc sống trở nên dễ chịu hơn. Ví dụ, bà Lưu Linh không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.