CON GÁI THẦY LANG - Trang 121

Chương 5

Ruth nắm cánh tay mẹ khi họ đi về bãi đậu xe ở bệnh viện. Bắp tay

lỏng lẻo thừa da thiếu thịt của bà gây cảm giác cô đang chạm vào cái cánh
chỉ có xương của một con chim non.

Bà Lưu Linh hình như ở trong tâm trạng vừa vui vừa bực, như chẳng

có gì thay đổi sau những gì xảy ra trong phòng khám bác sĩ. Tuy vậy Ruth
có cảm giác rằng mẹ cô đang gầm gừ những tiếng vô nghĩa và chẳng bao
lâu bà sẽ nhẹ như là một khúc gỗ nổi trên mặt nước. Bệnh mất trí. Ruth vẫn
bối rối về những triệu chứng này, sao một cái tên đẹp đẽ như vậy,
Dementia, lại có thể ứng với một căn bệnh có sức tàn phá như thế. Đó là
một cái tên thích hợp với một vị nữ thần, Dementia là người đã làm cho
người chị Demeter quên không chuyển mùa đông rét mướt sang mùa xuân
ấm áp. Giờ đây Ruth hình dung một tấm màng lạnh hình thành trong não
mẹ cô, kéo ra từ lớp sương mù. Bác sĩ Huy nói rằng những tấm phim được
cắt lớp đã chứng tỏ có sự co lại ở những phần nhất định trong não, tương
thích với khu vực của bệnh Alzheimer.

Ông cũng nói bệnh này chắc chắn là đã bắt đầu từ nhiều năm trước.

Ruth quá sững sờ không thể hỏi han thêm điều gì vào lúc ấy, nhưng bây giờ
thì cô tự hỏi ông muốn nói gì khi ngụ ý "nhiều năm trước". Hai mươi năm?
Ba mươi năm? Bốn mươi năm? Có thể đó là lý do mẹ cô thật khó tính trong
thời kỳ Ruth trưởng thành, là lý do bà luôn nói về những lời nguyền, trù
ếm, những hồn ma và lời đe doạ sẽ tự tử. Dementia là sự cứu rỗi của mẹ cô
và Chúa sẽ tha thứ cho cả hai mẹ con vì đã làm tổn thương lẫn nhau trong
suốt những năm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.