CON GÁI THẦY LANG - Trang 135

thức ăn đông đặc thành đá k lâu chưa được rã đông. Ở trong ngăn lạnh nhất
là một hộp các tông đựng trứng, một đôi giày, đồng hồ báo thức và một cái
gì đó giống như đậu đã nảy mầm. Ruth cảm thấy muốn bệnh. Những điều
này xảy ra chỉ trong vòng một tuần sao?

Cô gọi cho Art ở Hawaii. Không có ai trả lời. Cô mường tượng cảnh

anh đang nằm ườn một cách thanh nhàn trên bãi biển, phớt lờ mọi vấn đề
lớn nhỏ trên đời này. Nhưng sao anh có thể ở ngoài bãi biển được? Chỉ mới
có sáu giờ sáng ở đấy mà? Vậy thì anh có thể ở đâu? Múa điệu hula trên
giường một ai đó ư? Lại có chuyện nữa để mà lo lắng. Cô muốn gọi cho
Wendy nhưng mà cô bạn thân sẽ chỉ thuần tuý ái ngại cho cô bằng cách nói
rằng mẹ của mình còn làm những điều điên dại hơn nhiều. Còn Gideon thì
sao? Ông ta quan tâm đến khách hàng và hợp đồng làm ăn hơn. Ruth quyết
định gọi cho dì Gal.

"Tệ hơn à? sao có thể tệ hơn được?" Bà Cao Linh hỏi. "Dì đã mua cho

mẹ con nhân sâm và bà ấy bảo bà ấy có uống hàng ngày mà".

"Bác sĩ nói rằng những thứ ấy chẳng có ích gì".

"Bác sĩ!" bà Cao Linh đổ quạu "Dì không tin vào việc chẩn đoán bà ấy

bị Alzheimer. Dượng con cũng nói thế mà ông ấy là nha sĩ. Ai cũng già đi,
ai cũng lú lẫn. Khi con lớn tuổi, có quá nhiều việc cần nhớ. Dì hỏi con tại
sao không ai mắc bệnh này 20, 30 năm về trước? vấn đề là ngày nay bọn trẻ
các con không còn thời gian rảnh để thăm hỏi cha mẹ nữa. Mẹ con rất cô
đơn, có thể thôi. Bà ấy chẳng có ai để nói chuyện bằng tiếng Hoa. Tất nhiên
đầu óc bà ấy có hơi bị rỉ sét. Nếu con ngưng nói chuyện thì chẳng còn dầu
cho bánh xe bị han rỉ?"

"Vâng, đó là ly do con muốn dì giúp con. Mẹ con có thể đến chỗ dì

trong vòng một tuần không ạ? Đó là vì con có quá nhiều việc phải làm
trong thời gian này và không thể dành nhiều thời gian…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.