CON GÁI THẦY LANG - Trang 166

cô tiếp tục gào thét như tiếng còi hụ, tránh cái mông ra xa anh, kéo quần lót
lên và kéo váy xuống.

"Anh chưa đụng đến em nhé. Anh còn chưa đụng đến em đấy" Anh

lặp đi lặp lại cho đến khi cô chỉ còn thở hổn hển. Và sau đó chỉ còn những
tiếng thở trong khoảng không gian giữa hai người.

Anh lắc đầu vẻ không tin được. "Anh có tưởng tượng ra những chuyện

này không hay là em không hề cười một phút trước đây? Một giây trước
đây em còn cười đùa, một giây sau em đã hành động như thế - phải, anh
chẳng hiểu gì cả. Nói cho anh nghe xem nào". Anh liếc nhìn cô vẻ dữ dội
"Có thể em có vấn đề gì lớn lắm. Em nhét vào đầu mình cái ý nghĩ hay
hớm người khác đang làm hại em rồi trước khi em có thể hiểu điều đó hư
thực thế nào thì em vội vàng đổ lỗi cho họ, rồi phát điên lên và huỷ hoại
mọi thứ. Đó có phải là điều em đang làm không?"

Ruth đứng lên, đôi chân run rẩy. "Em phải đi" cô nói không ra hơi và

khó khăn lắm mới bước ra đến cửa.

"Không được đi đâu hết cho đến khi em hứa là sẽ không lu loa ở đâu

nữa những lời bịa đặt ghê tởm của em. Em phải sửa cái lỗi này nghe chưa"
Anh bước về phía cô. "Em không được nói này nói kia về chuyện anh đã
làm trong khi anh không làm gì hết nghe chưa. Bởi vì nếu em làm thế anh
sẽ nổi điên lên và sẽ làm một cái gì đó khiến cho cuộc đời của em còn kinh
khủng hơn là ở dưới địa ngục ấy, nghe chưa?"

Cô gật đầu một cách đần độn.

Anh thở hắt ra đằng mũi vẻ kinh tởm. "Giờ thì xéo đi! Cút!"

Đêm ấy cô bé nói với mẹ chuyện gì đã xảy ra. "Mẹ ơi, con sợ lắm".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.