CON GÁI THẦY LANG - Trang 188

Tâm

Đây là những điều tôi nên khắc cốt ghi tâm.

Tôi lớn lên trong đại gia đình họ Lưu ở dãy đồi phía tây thành phố Bắc

Kinh. Theo tài liệu cổ nhất tên của làng chúng tôi ở là Hằng Tâm – Trái tim
bất tử. Dì Báu đã dạy tôi viết tên làng lên cái bảng của tôi. Coi này, Cún
con, dì ra lệnh và vẽ các nét cho chữ Tâm. Thấy cái nét uốn cong này chưa?
Đây là đáy của trái tim, nơi máu dồn về và bắt đầu chảy đi các ngả. Và
những dấu chấm này, đó là hai tĩnh mạch và một động mạch đưa máu đi
vào và đi ra. Khi tôi lần theo chữ Tâm này, dì hỏi: Trái tim ngừng đập của
người nào đã mang đến hình hài cho chữ này? Nó bắt đầu như thể nào hả
Cún con? Nó có thuộc về một người đàn bà không? Nó được vẽ lên trong
nỗi ưu phiền phải không?

Một lần tôi trông thấy trái tim của một con heo vừa bị mổ bụng. Nó đỏ

thắm và ánh lên lấp lánh. Và tôi đã nhìn thấy rất nhiều tim gà trong một cái
tô, chờ được nấu chín. Trông chúng giống như đôi môi bé tí và cũng sẽ đổi
màu như cái màu trên các vết sẹo của dì Báu. Nhưng trái tim của một người
đàn bà thì giống cái gì nhỉ? Tại sao chúng ta cần phải biết trái tim này của
ai? Tôi hỏi và nắn nót viết chữ Tâm.

Thế là dì Báu vỗ hai tay vào nhau thật nhanh, con người ta cần phải

suy nghĩ về khởi thuỷ của mọi vật trên đời. Một cái bắt đầu nhất định dẫn
đến một kết thúc nào đó.

Tôi nhớ bà thường nói về điều đó, rằng mọi việc khởi đầu như thế nào.

Kể từ đó tôi thường đặt câu hỏi về đầu và cuối của nhiều sự vật. Giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.