CON GÁI THẦY LANG - Trang 22

Chúa lòng lành, cô không giống mẹ ở nhiều phương diện khác. Mẹ cô nuôi
một sự bất như ý trường kỳ với mọi thứ và mọi người trên đời. Bà Lưu
Linh đã dấn cô vào không khí của những thất vọng không thể giải quyết
được trong suốt tuổi thơ của cô. Đó là vì lý do tại sao Ruth rất kém sức chịu
đựng mỗi khi cô và Art cãi nhau. Cô đã cố hết sức để không nổi giận.
Nhưng cô đi đến cái điểm bùng nổ và cơn giận trào ra như phún thạch để
rồi một lát sau cô lại tự hỏi sao cô có thể mất bình tĩnh đến như vậy.

Wendy trở lại máy điện thoại. "Vẫn còn nghe hả. Xin lỗi nghe. Bọn

này cần những người đóng vai nạn nhân trong một vụ động đất, có đến
hàng triệu người gọi đến đăng ký cùng một lúc" Wendy nói. Cô làm chủ
một cơ sở chuyên săn lùng các diễn viên dự phòng ở San Francisco –
những viên cảnh sát với cặp ria có hai đầu cong tớn, những bà hoàng cao
hai mét có dư, những nhân vật có máu mặt trong xã hội nhưng lại không hề
biết bức tranh biếm về họ.

"Trên tất cả mọi chuyện, tớ thích chuyện đó như điên" Wendy nói,

ngừng lại để hắt hơi và hỉ mũi. Thế là cô ta không khóc nữa, Ruth nhận ra
điều đó trước khi ống nghe lại kêu đánh cạch lần thứ hai. "Quái thật "
Wendy nói "Chờ một chút. Để tớ cúp cái điện thoại này".

Ruth không thích việc này chút nào. Chuyện quái quỷ gì mà Wendy

muốn nói với cô vào lúc mới bảnh mắt thế này? Chồng Wendy có bồ
chăng? Joe ư? Không thể thế được, cái ông già Joe tốt bụng này. Vậy thì cái
gì?

Art thò đầu qua cánh cửa chỉ vào đồng hồ đeo tay. Bảy giờ hai mươi

lăm rồi, anh mấp máy môi. Ruth đang định bảo anh là Wendy có chuyện
khẩn muốn nói thì anh đã vội rảo bước ra hành lang hẹp. "Dory! Fia!
Nhanh lên! Ruth sẽ đưa hai con đến sân trượt băng trong vòng 5 phút nữa.
Nhổ rễ lên" bọn con gái la oai oái làm Ruth cảm thấy mình như con ngựa
trước vạch xuất phát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.