CON GÁI THẦY LANG - Trang 220

Dì Báu quay lại xưởng làm mực, trong một thoáng dì nhận ra ngay đề

tài mọi người đang hứng thú. Dì giậm chân, đấm tay vào không khí.
Trương là một kẻ độc ác, đôi tay dì giãy dụa lên tiếng, hắn giết cha tôi, hắn
là nguyên nhân làm cho Huy Sen chết. Dì phát ra những âm eo éo như thể
cả cổ họng của dì bị rút lại.

Không đúng, tôi nghĩ. Cha của dì bị ngã ra khỏi xe khi ông uống rượu

say, còn chú Út bị con ngựa đá chết. Mẹ tôi và các bà thím đều nói thế.

Dì Báu tóm lấy tay tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi rồi nói bằng đôi tay liến

thoắng. Bảo với họ, Cún Con, bảo họ rằng dì nói đúng sự thật. Còn cái
xương rồng mà nhà Trương có kia, và dì dốc một cái gì tưởng tượng vào
lòng bàn tay , dì chắc chắn đó là những miếng xương của cha ta, gia đình
ta. Trương cướp từ tay chúng ta trong ngày cưới. Đó là của hồi môn của dì,
xương lấy từ Hàm Khỉ. Chúng ta cần phải lấy lại, từ tay Trương, trả chúng
trở về hang nếu không lời nguyền sẽ quay lại tái diễn. Nhanh lên, bảo họ đi.
Trước khi tôi có thể mở miệng, mẹ lên tiếng đe "Mẹ không muốn nghe
thêm bất cứ điều gì về câu chuyện điên rồ của cô ta nữa. Có nghe rõ không,
con gái?"

Mọi người chăm chăm nhìn tôi, kể cả dì Báu. Báo họ đi, dì ra dấu.

Nhưng tôi quay lại mẹ gật đầu và nói "Con nghe rồi." Dì Báu chạy ra khỏi
xưởng mực với một tiếng nghẹn ngào đâm nhói vào tim tôi khiến tôi cảm
thấy mình thật độc ác.

Xưởng mực lặng đi một lát. Lúc ấy cụ Cố đi đến chỗ mẹ tôi nói với vẻ

mặt lo lắng "Này, con có nhìn thấy Huy Sen không?"

"Chú ấy đang ở ngoài sân ấy" mẹ trả lời. Thế là cụ Cố hối hả bước ra

sân.
Các bà thím tôi tắc lưỡi. "Vẫn còn điên dại lên vì những việc đã xảy ra"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.