CON GÁI THẦY LANG - Trang 219

rằng thậm chí dì còn yêu thương tôi hơn.

Một hôm – tôi còn nhớ vào quãng trước lễ hội mùa xuân – người đầu

bếp già đi chợ về thông báo rằng có một tin đồn đang loang đi khắp Hằng
Tâm thôn: Trương chủ trại hòm bây giờ đã trở nên nổi tiếng và chẳng mấy
chốc sẽ giàu thiên ức vạn tải. Ông ta bán xương rồng cho các nhà khoa học
thì may mắn thế nào đó lại là xương người. Bao nhiêu năm không ai biết,
nhưng mọi người kháo nhau là ít nhất cũng đến một triệu năm có thể là hai
triệu năm.

Chúng tôi đang ở trong xưởng làm mực, tất cả đám đàn bà, con gái, trẻ

con chỉ trừ có dì Báu đang chui xuống hầm đếm những thỏi mực mà dì đã
khắc lên. Tôi sung sướng vì dì đã không có mặt ở đấy, bởi vì mỗi khi nghe
có người nhắc đến tên Trương, dì bao giờ cũng lên cơn. Vì thế khi hắn
mang củi đến, dì bị đưa vào trong phòng trong cùng nơi dì chửi hắn bằng
cách đá vào xô, chậu thật lâu thật to đến nỗi những người thuê nhà phải hét
lên buộc dì chấm dứt. "Một sự trùng hợp kỳ lạ" thím Lớn nói "Cũng cái
ông Trương bán củi cho chúng ta. Vận may của ông ta sẽ chuyển sang
chúng ta thật dễ dàng".

"Sự hợp tác thậm chí còn lâu hơn nữa" mẹ tôi phán. Ông ta là người

đã dừng xe lại giúp một tay sau khi chú Út bị giết chết bởi tay bọn thảo
khấu. Một người tốt, thật thế, cái ông Trương ấy".

Có vẻ như là không cạn cái đề tài mà chúng tôi liên hệ đến ông

Trương danh nổi như cồn. Bởi vì ông Trương chẳng mấy chốc sẽ giàu có
hơn bao giờ hết, mẹ nghĩ ông ta chắc sẽ hạ giá những đống củi còn lại trong
nhà. "Ông ta sẽ chia sẻ vận may của mình", mẹ nói với vẻ thoả thuận với
chính mình. "Thánh thần cũng chờ đợi ông ta làm thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.