CON GÁI THẦY LANG - Trang 223

"Ồ vú nuôi của cháu, một người có khuôn mặt xấu ma chê quỷ hờn".

Ông Trương duỗi dơ các ngón tay như một con cua và đưa bàn tay lên
ngang miệng.

Tôi gật.

"Một mụ điên" Ông ta nhìn về phía phát ra tiếng động. Tôi chẳng nói

gì.

"Và bà ta tìm thấy xương ở cái chỗ mà cháu không thể nói?"

"Chúng cháu cùng tìm, và dì ấy đã mang trả lại", tôi đáp thật nhanh.

"Nhưng cháu không thể tiết lộ".

"Tất nhiên cháu không thể nói với một người lạ".

"Ồ không, ông không phải là một người lạ! Cả nhà cháu đều biết ông.

Ai cũng nói về ông".

"Cháu không thể nói với tôi! Nhưng chắc chắn cháu đã nói với bố mẹ

cháu".
Tôi lắc đầu "Không với ai cả. Nếu cháu nói họ sẽ tới đấy đào bới ngay. Dì
Báu nói thế. Dì nói xương đó phải được trả về đúng chỗ nếu không dì phải
chịu những hậu quả thảm khốc".

"Hậu quả gì?"

"Một lời nguyền. Dì sẽ chết nếu cháu nói ra".

"Nhưng bà ấy đã già, hay vẫn còn trẻ?"

"Cháu không biết. Cháu không nghĩ đến chuyện đó".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.