CON GÁI THẦY LANG - Trang 242

"May mắn nào đem chúng ta gặp nhau ở đây đây?" bà Lẩu kêu lên

giọng the thé. "Bà chị đến Bắc Kinh bao lâu vậy? Thăm một người họ hàng
à?" Sau khi chúng tôi diễn xong cái màn ngạc nhiên giả tạo, bà Lẩu giới
thiệu người phụ nữ với cha và hai chú tôi. Tôi tập trung chú ý nhưng không
để lộ ra cái điều là tôi không nghe thấy bà giới thiệu tên tuổi người đàn bà.

"Đây là con gái đầu của người bà con của tôi, cháu tên là Lưu Linh, 15

tuổi". Bà Lẩu giới thiệu tôi. "Con 14 tuổi" tôi chữa lại, thế là bà Lẩu lườm
tôi một cái trước khi nói thêm "Gần 15 tuổi. Cháu lên trên này chơi tuần
này. Gia đình họ sống ở Hằng Tâm nhưng lại bán mực ở Bắc Kinh, như
bà chị có thể nhìn thấy", bà đưa tay khoát chỉ cửa hàng "công việc của họ
cũng không đến nỗi nào".

"Chúng tôi mang ơn phu quân bà một phần", lúc ấy cha tôi mới nói.

"Nhiều loại gỗ của chúng tôi là được mua từ chỗ ông nhà".

"Thật hả?" Cả bà Lẩu cùng người phụ nữ nọ bật lên tức thì. Tai tôi

dỏng về phía cha, tò mò về nỗi gia đình nhà tôi sao lại biết gia đình này.

"Đúng thế. Chúng tôi có gỗ long não là từ chỗ Trương tiên sinh" cha

tôi tiếp tục. "Và ông nhà cung cấp áo quan cho chúng tôi trong những hoàn
cảnh không may, bao giờ cũng là loại tốt nhất ạ".

Trương chủ trại hòm. Trong khi thầm thốt lên với một ít ngạc nhiên

và vui sướng tôi có thể nhìn thấy cảnh dì Báu đấm nắm tay vào không khí.
Dì sẽ không bao giờ cho phép tôi bước chân vào gia đình này. Nhưng tôi
nhắc nhở mình rằng đó không phải là điều dì có thể quyết định cho tôi.

"Chúng tôi cũng đang nghĩ đến chuyện bắt đầu làm ăn ở Bắc Kinh đấy

ạ" Trương phu nhân tiếp lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.