CON GÁI THẦY LANG - Trang 251

Dì Báu và tôi vẫn ở cùng phòng, ngủ cùng giường. Nhưng dì không

còn tắm và xách nước từ giếng về cho tôi nữa. Dì cũng không giúp tôi tết
tóc hay lo lắng về sức khoẻ hàng ngày của tôi cũng như là việc làm sạch
móng tay cho tôi. Dì chẳng căn vặn cũng như khuyên nhủ điều gì. Dì không
nói chuyện với tôi nữa.

Chúng tôi nằm mỗi người ở một góc giường càng cách xa nhau càng

tốt. Nếu như tôi phát hiện ra mình đang xoay người ngay cạnh cái dáng
hình thân thuộc của dì, tôi sẽ lặng lẽ nằm ra xa trước khi dì thức dậy. sáng
nào dì cũng thức dậy với đôi mắt đỏ hoe, tôi biết rằng dì vẫn khóc thầm.
Đôi khi mắt tôi cũng đỏ.

Khi dì Báu không làm việc ở xưởng mực, dì ngồi viết hết tờ này đến

tờ khác. Dì ngồi ở bàn, mài mực vào một nghiên mực, nghĩ gì thì tôi cũng
không đoán được. Dì nhúng bút lông và viết, dừng lại, rồi lại nhúng bút
tiếp. Các dòng chữ nôi nhau hiện ra không một dấu lem luốc một chữ thừa
hoặc sai nào.

Vài ngày trước khi tôi về làm dâu nhà họ Trương, tôi thức dậy lúc nửa

đêm và thấy dì Báu đang ngồi nhìn tôi đăm đăm. Dì giơ tay lên bắt đầu nói
chuyện. bây giờ dì sẽ cho con biết sự thật. Dì đi về phía một cái tủ gỗ nhỏ
lấy ra một gói bọc trong một miếng lụa xanh, đặt vào lòng tôi. Bên trong là
một tập giấy dầy đóng bằng chỉ. Dì nhìn tôi vẻ lạ lùng rồi ra khỏi phòng.
Tôi nhìn vào tờ giấy đầu tiên. "Tôi là con gái một danh y ở vùng Chu
Khẩu", nó được bắt đầu như vậy. Tôi liếc nhìn những trang sau. Chúng đề
cập đến truyền thống hành nghề y của gia đình dì, việc dì mồ côi mẹ, nỗi
đau không nguôi của người cha, tất cả những điều dì đã kể cho tôi nghe.
Rồi tôi đọc đến đoạn "Bây giờ ta sẽ kể con nghe người đàn ông họ Trương
này xấu xa như thế nào", thì tôi ném tập giấy xuống. Tôi không muốn dì
Báu đầu độc tâm hồn tôi nữa. Thế là tôi đã không đọc cái đoạn cuối viết
rằng dì là mẹ của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.