CON GÁI THẦY LANG - Trang 29

Fia từ từ quay lại và đảo mắt nhìn lên, Dory nhăn nhở "Em nói là bà

ấy sẽ nhận ra mà", Ruth nhìn chằm chằm vào rốn của Fia "Mẹ con có biết
con ăn mặc như thế này không?"

Fia trề môi dưới với một vẻ khinh bạc, phản ứng của nó với hầu như

thể mọi chuyện "Ừm, bà ấy mua cho con đấy, được không?"

"À, dì không nghĩ là cha con sẽ ủng hộ chuyện này đâu. Dì muốn con

mặc áo khoác vào, kể cả lúc con trượt băng. Và Dory, con sẽ nói lại với dì
nếu chị ấy không làm thế".

"Con không mách lẻo với ai hết cả!"

Fia quay mặt bỏ đi.

"Fia? Fia, quay lại đây. Con phải hứa với dì ngay bây giờ nếu không dì

sẽ chở con về nhà thay quần áo". Fia đứng lại nhưng vẫn không quay mặt
về phía Ruth "Được thôi", nó làu bàu. Trong khi kéo dây khóa chiếc áo
khoác, nó nói với Dory, đủ để cho Ruth nghe thấy "Ba nói đúng đó. Bà ấy
thích làm cho mọi việc trở nên to tát khó khăn".

Lời nhận xét vừa làm Ruth cảm thấy xấu hổ vừa làm cô đau lòng. Tại

sao Art lại nói như thế, đặc biệt là trước mặt bọn trẻ? Anh phải biết là điều
đó xúc phạm đến cô như thế nào chứ. Người bạn trai cũ của cô một lần đã
bảo là cô chỉ làm cuộc sống phức tạp hơn như nó vốn có, và sau khi họ chia
tay nhau cô đã sợ chết khiếp rằng lời cáo buộc của anh có thể là thật đến
nỗi cô lấy đó làm cơ sở để trở nên biết điều và hiểu điều đó như một sự
thực mà không dám than phiền. Art biết điều đó và thậm chí đã thuyết phục
cô rằng gã bạn trai của cô chỉ là một thằng ngốc. Nhưng thỉnh thoảng anh
lại chọc cô rằng cô giống như một con chó chạy quẩn rồi đớp vào đuôi của
nó, không nhận ra rằng cô chỉ tự làm khổ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.