CON GÁI THẦY LANG - Trang 349

hắn là cứ vài ngày chị lại cho tiền để hắn mua thuốc phiện. Chẳng bao lâu
hắn sẽ không còn là vấn đề lo lắng của chị nữa. Bây giờ thì em có tin vui
cho chị đây. Em đã tìm ra được một cách để chị có thể mau chóng sang đây.
Chị còn nhớ về hai anh em mà em đã kể cho chị chứ? Một người học nha,
một người học y. Đó là hai anh em nhà họ Young và người cha nói ông có
thể bảo lãnh cho chị với tư cách chị là một nghệ sĩ nổi tiếng sang du lịch
với những ưu ái đặc biệt. Gia đình này rất tốt bụng khi làm thế vì rằng em
còn chưa có quan hệ mật thiết gì với họ. Tất nhiên em không thể yêu cầu họ
trả tiền vé cho chị. Nhưng họ đã hoàn tất thủ tục giấy tờ cần thiết để mời
chị sang chơi. Bước tiếp theo là em phải kiếm được nhiều tiền hơn để
chúng ta có thể mua vé tàu. Trong khi đó thì chị cần chuẩn bị sẵn sàng để
có thể ra đi bất cứ lúc nào. Xem lịch tàu chạy, có giấy chứng nhận sức khoẻ
của bác sĩ về việc không bị nhiễm bệnh chấy rận.."

Tôi đọc một danh sách dài những việc cô nêu ra và ngạc nhiên sao cô

lại khôn ngoan đến thế. Cô biết thật rành rẽ mọi chuyện và tôi cảm thấy
mình như một đứa trẻ được dìu dắt bởi một người mẹ quan tâm lo lắng cho
mình. Tôi thật hạnh phúc. Tôi để nước mắt rơi thánh thót xuống má trong
khi tôi đi phà về nhà. Và bởi vì tôi đang ở trên phà tôi không nghĩ là mình
hoảng sợ khi đón một làn gió lộng. Đối với tôi nó rất dễ chịu. Nhưng rồi tôi
nhìn lên.
Đó là Phú Nam. Một con mắt của hắn đã bị mất.

Tôi suýt nhảy ra khỏi phà vì sợ hãi. Cứ như thể tôi nhìn thấy điều đó

xảy ra cho chính mình "Cho tôi một ít tiền" hắn nói.

Đêm ấy tôi đặt tấm hình của dì Báu lên một cái bàn chân quỳ và thắp

một nén nhang. Tôi cầu xin mẹ tôi và ông ngoại tha thứ cho tôi. Tôi nói
rằng món quà mẹ để lại cho tôi lúc này có thể mua cho tôi tự do và tôi hy
vọng mẹ không giận tôi vì chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.