CON GÁI THẦY LANG - Trang 353

trong từng câu nói của mẹ cô để có thể giữ lại cho cô, con cái cô và những
thế hệ tương lai. Chúng phải thật chính xác. Cô có đồng ý không?"

Trong khi ông Tặng dịch lại những trang mẹ cô viết, Ruth sống ở nhà bà
Lưu Linh. Cô đã nói với Art quyết định của mình sau khi anh ở Hawaii về.
"Điều này có vẻ đột ngột quá" anh nói nhìn đống đồ đạc của Ruth đã đóng
gói sẵn. "Em có chắc là em không hấp tấp trong quyết định này không? Tại
sao không thuê người giúp việc?"

Cô có phải nói lại những vấn đề này trong suốt mấy tháng qua không?

Hay là Art chỉ đơn giản là không mảy may quan tâm? Cô cảm thấy thất
vọng thực sự vì họ hiểu nhau quá ít.

"Em nghĩ nếu anh thuê một người giúp anh và những đứa con gái của

anh thì dễ hơn đó" Ruth nói.

Art thở dài.

"Em xin lỗi. Đó là bởi vì những người em thuê để trông mẹ đều nghỉ

việc, mà em thì không thể để cho dì Gal hoặc bất cứ ai trông nom bà, trừ
trong vài trường hợp thông thường và chỉ trong chốc lát. Dì Gal nói một
tuần trông nom mẹ em còn mệt hơn là chạy theo những đứa cháu của bà khi
chúng còn bé. Nhưng ít nhất thì bà cũng thừa nhận bệnh của mẹ em là
nghiêm trọng và trà sâm chẳng có tác dụng gì".

"Em có chắc là không có chuyện gì khác không?" anh hỏi, đi theo

Ruth vào phòng xép của cô.

"Anh muốn nói gì?" cô vừa hỏi vừa lấy đĩa mềm và sổ tay từ trên kệ

xuống.
"Chúng ta. Anh và em. Chúng ta có cần nói với nhau về những chuyện
khác ngoài chuyện đầu óc của mẹ em có vấn đề không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.