CON GÁI THẦY LANG - Trang 366

một mối dây liên hệ không thể huỷ bỏ giữa hai người qua những oán hận,
nợ nần và tình yêu. Ruth cảm thấy phấn chấn hẳn lên khi biết điều này.

Nhiều phần trong câu chuyện của mẹ làm cô đau lòng. Tại sao bà cảm

thấy bà không thể bảo cô rằng dì Báu là mẹ bà? Có phải bà sợ rằng con gái
bà sẽ lấy làm tủi nhục vì mẹ cô chỉ là một đứa con vô thừa nhận? Ruth sẽ
phải trấn an bà rằng chẳng việc gì phải xấu hổ về điều này, rằng có một đứa
con của tình yêu được coi là rất hợp thời vào thời buổi này. Nhưng rồi Ruth
nhớ là khi còn bé cô đã rất sợ hãi dì Báu. Cô lấy làm kinh sợ sự hiện diện
của bà trong cuộc sống của hai mẹ con, đổ tội cho bà về sự lập dị, và những
linh cảm đen tối của mẹ cô. Dì Báu đã bị hiểu lầm hoàn toàn – bởi cả con
gái của bà lẫn cháu gái của bà. Tuy vậy cũng có những giây phút Ruth cảm
thấy rằng dì Báu đang quan sát cô, rằng bà biết lúc nào cô cảm thấy đau
khổ.
Ruth nghiền ngẫm về những điều cô đọc được trên cái giường thơ ấu của
cô. Cô hiểu rõ hơn tại sao mẹ cô bao giờ cũng muốn tìm thấy xương của dì
Báu và mai táng bà một cách đàng hoàng. Cô cũng muốn đi đến nơi tận
cùng thế giới để làm vài sự thay đổi. Cô muốn nói với mẹ cô "Con rất tiếc
và con cũng tha thứ cho mẹ."

Ngày hôm sau Ruth gọi điện cho Art kể cho anh nghe những gì cô đọc

được. "Có cảm tưởng như là em tìm thấy một sợi chỉ màu nhiệm có thể vá
lành một cái chăn rách tả tơi. Chuyện vừa kỳ diệu vừa buồn thảm".

"Anh cũng muốn đọc. Em có cho anh đọc không?"

"Em muốn anh đọc mà" Ruth thở dài. "Đáng lý mẹ phải cho em biết

những điều này từ lâu rồi. Mọi việc sẽ khác đi rất nhiều".

Art cắt ngang "Cũng có nhiều việc lẽ ra anh phải nói từ nhiều năm về

trước".
Ruth im lặng, chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.