CON GÁI THẦY LANG - Trang 372

"Anh sẽ lo vụ này. Nếu mẹ thích chỗ đó, chịu ở lại chúng ta sẽ tính

toán sau. Nếu bà không thích, thì ba tháng này là phần anh trả. Bà có thể về
ở lại nhà mình và chúng ta sẽ tìm cách khác".

Ruth thích cái cách anh nghĩ "chúng ta". "Vậy chúng ta sẽ chia nhau

số tiền ba tháng ấy nghe anh".

"Để mình anh trả thôi, được không?"

"Tại sao em lại ra rìa?"

"Bởi vì điều này có vẻ như một việc quan trọng nhất mà anh đã làm

trong suốt những năm qua. Cứ gọi là một việc làm tốt của bọn hướng đạo
hay thủ tục cắt bao quy đầu, hoặc việc trải qua lớp huấn luyện đạo Do Thái.
Một sự điên rồ nhất thời. Nó làm cho anh khỏe khoắn, giống như làm con
người ấy. Nó làm anh hạnh phúc".

Hạnh phúc. Nếu như mẹ cô còn có thể hạnh phúc khi sống ở một nơi

như Mira Mar. Ruth tự hỏi cái gì làm con người ta hạnh phúc. Bạn có thể
tìm hạnh phúc ở chỗ mà mình sống? Ở một người khác? Thế còn hạnh phúc
nào cho cô? Bạn có đơn giản biết mình muốn gì và đạt được nó qua một
màn sương mù không?

Khi họ đậu xe trước một toà nhà ba tầng, Ruth cảm thấy vui lòng khi

thấy nó không giống một trại tị nạn. Bà Lưu Linh đến nhà em gái chơi vào
cuối tuần và Art có ý kiến là họ nên đến thăm Mira Mar trước để có thể
đoán được những phản đối có khả năng nảy sinh từ phía bà. Dọc hai bên
sườn Mira Mar Manor là hai hàng cây bách trồng để đón gió biển và toà
nhà hướng mặt ra biển. Trên hàng rào sắt là một cái biển báo đây là địa
phận San Francisco, vươn thẳng như một trại mồ côi sau một trận động đất
lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.