CON GÁI THẦY LANG - Trang 393

giản làm theo ý muốn của Art như là cô đã làm về nhiều mặt trong mối
quan hệ của họ. Có vẻ như cô bao giờ cũng sống bằng cuộc đời của người
khác, vì người khác.

"Con chỉ không biết làm điều gì khác" Ruth nói, giọng cô tràn ngập

một nỗi thất vọng mà cô đã giữ kín lâu nay. "Căn bệnh này thật kinh khủng,
nó phát triển nhanh hơn con nghĩ. Bà không thể ở một mình. Bà đi lang
thang. Bà không biết là mình vừa ăn mười phút trước hay mười tiếng đồng
hồ trước. Bà không thể tự tắm rửa. Bà sợ vòi nước…"

"Dì biết, dì biết. Rất khó khăn, Rất đáng buồn. Đó là lý do tại sao dì

bảo con nếu con không chăm mẹ được nữa thì con hãy đưa bà đến đây. Lúc
ở chỗ dì, lúc ở chỗ con. Như vậy sẽ dễ hơn".

Ruth cúi đầu xuống "Mẹ con đã đi tham quan Mira Mar một vòng. Bà

nghĩ chỗ này khá dễ chịu, giống như một chuyến đi chơi biển".

Bà Cao Linh khụt khịt vẻ nghi ngờ.

Ruth muốn dì cô ủng hộ quyết định này. Cô cũng cảm thấy bà Cao

Linh muốn cô hỏi điều đó. Bà và mẹ cô sẽ thay phiên nhau bảo vệ nhau.
Ruth bắt gặp ánh mắt của bà Cao Linh. "Con sẽ không quyết định cho đến
khi dì cũng nghĩ là điều đó nên làm. Nhưng con muốn dì xem qua chỗ này
một chút. Khi ấy con sẽ đưa cho dì một bản sao bản thảo của mẹ con".

Đó là điều mà bà Cao Linh quan tâm.

"Nói về chuyện này" Ruth tiếp tục "con tự hỏi không biết chuyện gì đã xảy
ra với những người mà dì và mẹ con quen biết ở Trung Hoa. Mẹ con không
bao giờ thêm điều gì sau khi bà rời khỏi Hồng Kông. Điều gì xảy ra với
Phú Nam, chồng của dì, và bố của ông ta? Họ có còn làm chủ hiệu mực
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.