CON GÁI THẦY LANG - Trang 394

Bà Cao Linh nhìn quanh, chắc chắn không có ai ở gần họ để có thể nghe
được câu chuyện giữa hai người. "Những người này thật xấu xa" bà nhăn
mặt. "Xấu xa đến nỗi con không thể hình dung là họ xấu cỡ nào. Người con
trai có nhiều vấn đề lắm. Mẹ con có viết về y không?" Ruth gật đầu. "Ông
ta nghiện thuốc phiện."

Trông bà Cao Linh lúc ấy có vẻ bối rối khi nhân ra là bà Lưu Linh rất

chu đáo trong hồi ký của mình. "Điều đó đúng" bà thừa nhận. "Sau đó ông
ta chết, có thể vào năm 1960 dù không ai dám chắc về điều đó. Nhưng đó là
lúc hắn ta thôi không viết thư và gọi điện cho nhiều người khác nhau, doạ
dẫm này kia để đòi tiền họ".

"Dượng Edmund có biết ông ta không?"

Bà Cao Linh nổi nóng "Sao dì có thể nói với dượng ấy là dì là gái có

chồng được? Dượng con sẽ hỏi những câu như là chúng ta có làm đám cưới
không, dì có phải người phạm luật hôn nhân và gia đình không, dì có con
riêng không – tất cả mọi chuyện. Sau đó dì cũng quên nói với dượng và khi
dì nghe tin người chồng đầu tiên của mình đã chết thì cũng là lúc quá trễ để
quay lại giải thích những thứ đã bị lãng quên rồi. Con hiểu chứ".

"Cũng giống như tuổi của dì".

"Chính thế. Còn về ông bố, phải, vào năm 1960, những người cách

mạng có chính sách cải tạo bọn địa chủ. Họ tống ông Trương bố vào tù
đánh cho lòi lời khai về nhiều việc làm bẩn thỉu của ông ta, lừa lọc người
vô tội và buôn thuốc phiện. Có tội, họ nói và bắn ông ta, hành hình ngoài
quảng trường ".

Ruth tưởng tượng ra cảnh đó. Cô là người chống lại án tử hình về mặt

nguyên tắc nhưng cô cảm thấy một sự thoả mãn thầm kín rằng cái người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.