CON GÁI THẦY LANG - Trang 72

ngay vào mặt mẹ chứ! Không bao giờ quan tâm đến chị mình, chỉ nghĩ đến
bản thân mình thôi. Mẹ than phiền làm gì cơ chứ?"

Ruth cùng tham gia tìm kiếm với mẹ, thọc tay dưới lớp đệm trên ghế.

Bà Lưu Linh vươn thẳng cái thân hình cao gần mét rưỡi một cách kiêu
hãnh "Còn bây giờ thì con xem! Tại sao Cao Linh vẫn muốn tiền của mẹ?
Bà ấy điên rồi. Bà ấy bao giờ cũng nghĩ là mẹ có nhiều tiền giấu giếm ở
đâu đó. Đó là lý do tại sao mẹ nghĩ bà ấy lấy cái ví của mẹ".

Trên cái bàn trong phòng ăn nơi bà Lưu Linh không bao giờ dùng đến

là một đống những thư từ cũ. Ruth gạt sang một bên báo chí và tạp chí
tiếng Hoa. Mẹ cô bao giờ cũng giữ vệ sinh nhưng lại không ngăn nắp. Bà
ghét sự dơ dáy mà lại không bận tâm đến sự luộm thuộm. Bà giữ lại thư từ
và các phiếu mua hàng như thể đó là những tấm thiệp chúc mừng của bạn
bè.

"Đây rồi!" Ruth kêu lên. Thật nhẹ cả người. Cô lôi ra một cái xắc tay

nhỏ màu xanh lá cây nằm dưới một chồng tạp chí. Trong lúc bà Lưu Linh
kiểm tra lại tiền và thẻ tín dụng của bà để trong ví, Ruth nhận ra những thứ
được nhét đầy vào trong ví của bà: những bài báo của tờ Woodworking
Today, Seventeen, Home Audio and Video, Runner's World,
Cosmopolitian, Dog Fancy, Ski, Country Living – những tạp chí mà trong
vòng một triệu năm mẹ cô sẽ không bao giờ đọc. "Tại sao mẹ có tất cả
những cái này?" Bà Lưu Linh cười ngượng nghịu. "Đầu tiên mẹ nghĩ, cứ có
tiền đã rồi bảo con sau. Bây giờ con đã hỏi thì mẹ sẽ cho con biết". Bà đi
vào tủ bếp nơi bà giữ những phiếu mua hàng đã hết hạn, lôi ra một phong
bì quá khổ.

"Tin tức từ các vị thánh thần", bà Lưu Linh thì thầm, "mẹ thắng 10

triệu đô. Mở ra coi đi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.