CON HOANG - Trang 76

Ông Hiểu chỉ kịp rú lên một tiếng gọi Hạnh, đứa con duy nhất

của ông.

Thằng bé ngủ say trong nhà.

Không thấy tiếng trả lời. Máu và đau. Hoa mắt và hoảng sợ.

Ông không thể đứng dậy được. Ông cố gắng, dồn tất cả sinh lực
còn lại, ông gọi tên con.

- Con ơi!

Nhưng tất cả tuyệt vọng. Phế quản đứt. Thanh quản trồi ra lèo

phèo rách bướp, không ngừng nghỉ phun những tràng bong bóng
máu tan, vỡ, chảy liên hồi. Môi khô tím phập phồng không âm
tiết.

Ông Hiểu chết vì mất quá nhiều máu. Hạnh, cậu bé hơn mười

tuổi, con trai duy nhất của ông đang tuổi ăn tuổi ngủ.

Đám ma ông Hiểu đi qua sân đình. Hai con sấu đá mắt hiu hiu

buồn. Đám xe bò cải tiến rúm rụm góc sân đình. Trong đám xe ấy,
có cái xe nào từng là xe hoa rước cô dâu Thắm chú rể Hạnh, để lũ trẻ
con trong làng lũ lượt chạy theo sau, chơi trò đám cưới của trẻ con?
Đống rơm vàng những sợi rơm bã bời tươm nát chồng lên nhau đan
trong nhau hòa vào nhau thành mảng khối. Đống rơm nào được
khoét làm phòng cưới, chùm nhót đỏ treo cao thay quả cầu hồng,
hoa đồng nội tết dài thành dây giăng khắp “phòng”? Đâu rồi
những trò chơi hể hả, cô dâu chú rể nằm bên nhau, ngủ quên đến
tận lúc tối mịt trời. Tất cả chỉ như mới hôm qua thôi mà giờ, sao
buồn thế, dửng dưng như là chưa từng thế bao giờ, như là đã lùi xa
hàng ngàn thế kỷ? Cô dâu Thắm trẻ con cười hơ hớ hôm qua, hôm
nay đã thành bà cụ. Bà cụ trẻ đi đám ma đưa tiễn một linh hồn trở
về với cát bụi. Chú rể mười hai tuổi đã thành một gã đàn ông mặc áo
tang, đi sau linh cữu cha, khổ đau héo hắt như một lão già. Lão già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.