CON HỦI - Trang 136

Mniszek- Helena

Con Hủi

Dịch giả: Nguyễn hữu Dũng

Chương 15

Chiếc xe ngựa màu đỏ rời đường cái rẽ xuống một đường nhỏ hai bên trồng
dương. Bộ tứ mã màu huyền phi nước kiệu đại, phô những chi tiết bằng
đồng của dây thắng lấp lánh trong ánh mặt trời, nhạc ngựa loong coong
khua, lũ ngựa hất đầu thở những tiếng rừ rừ. Buổi rạng đông tươi mát, tràn
ngập những hơi gió lành và đẫm sương sau trận mưa đêm.

Mọi người đều trò chuyện, bá tước tiểu thư với nam tước, tiểu thư Rita
Trestka, Luxia cùng Vilus hát những bài dân ca vùng Kracốp, rồi phá lên
cười vui vẻ. Trên ghế đánh xe, Valdemar bảo Xtefchia:
- Tiểu thư có trông thấy hai chiếc cột trắng ở bên đường kia không? Đó là
cột biên. Chúng ta đang đi trên đất của điền trang Guenbôvitre rồi đó. Chưa
bao giờ tôi cảm thấy đầy diễm phúc có được vùng đất này, cảm giác đó
chính là vì tiểu thư đấy.
- Vì tôi? Tại sao kia chứ? - Xtefchia kinh ngạc hỏi.
Valdemar mỉm cười.
- À, dẫu chỉ là vì tôi có thể chỉ cho tiểu thư thấy những nội cỏ đầy hoa của
mình, dẫu chỉ là vì tôi đang đánh xe đưa tiểu thư về nhà mình. Chỉ nguyên
những điều đó thôi chẳng nhẽ không đủ cho người ta vui sướng rồi sao?
Nàng nhìn thẳng vào mắt chàng.
- Điều ông vừa nói chẳng hợp chút nào với ông - nàng nói nghiêm trang.
Chàng nhìn nàng thú vị.
- Vậy nó hợp với ai? - chàng hỏi.
- Có thể là với ông Seliga chẳng hạn, vả lại… tôi cũng không rõ nữa.
- Xin tiểu thư hãy làm ơn giải thích cho tôi.
- Để làm gì, khi mà chính ông hiểu rất rõ.
- Xin thú thực với tiểu thư, tôi không thật hiểu.
- Không hợp với ông, bởi điều đó sáo rỗng quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.