CON HỦI - Trang 139

người con như ông. Ông thật xứng đáng là một người con thuộc họ
Mikhorovsky - nàng sôi nổi đáp.
Chàng cười mỉa mai.
- Xin khoan hẵng khen ngợi tôi, rất có thể tôi không xứng với lời khen
ngợi. Bởi lẽ người ta không tin vào tình yêu mà tôi dành cho đất nước.
Dòng họ chúng tôi có mang cái họ Đờ Mikhorovsky ( Dòng họ quý tộc
thýờng có chữ DE ( Đờ ) trýớc cái họ
) quá lâu nên tôi không thể trở thành
Mikhorovsky ngay được, không có đệm thêm một chữ nước ngoài. Ai dám
tin rằng niềm tin đang sống trong lòng tôi quả thực bám sâu rễ trong tâm
hồn, chứ không phải bò trườn trên bề mặt vì những động cơ ít phần xã hội
nhiều hơn cá nhân?
- Xin ông chớ đem sự phân tích làm hỏng mất ấn tượng, đó là hệ thống tồi
tệ nhất - Xtefchia ngắt lời chàng- Chỉ cần ông tin chắc là đủ, chỉ cần ông
cảm nhận điều ấy một cách vẹn toàn. Chỉ riêng điều đó cũng là quá nhiều
đối với ngài Mikhorovsky.
Cả hai cùng bật cười.
- Tiểu thư nói phải, ta không nên coi mình xấu hơn thực chất, và ta hãy biết
sướng vui với những giờ phút như lúc này.
Chàng ghé sát đầu nàng vừa mỉm cười vừa hỏi:
- Tiểu thư cũng vui sướng chứ?
Mắt Xtefchia bừng lên vui tươi.
- Tôi vui lắm - nàng đáp.
- Và tiểu thư thích ngồi trên chiếc ghế đánh xe này?
- Rất tuyệt!
- Nghĩa là sau những lời của anh chàng Vilus tôi cũng không đến nỗi là một
lão già đáng ngán? Đúng không?
- Sao lại thế?
- Là đại quý tộc, là ông lớn, là dòng dõi đại gia - chàng nói với vẻ khiêu
khích đùa.
- Những danh hiệu ấy thì bao giờ ông chả mang.
- Hay lắm, hay lắm! Tôi chỉ không muốn mang chúng lúc này. Vào giây
phút này tôi chỉ là chàng Mikhorovsky, tôi yêu hoa cúc lam và đang đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.