CON HỦI - Trang 186

nhung trắng ra một bức ảnh nhỏ, có dạng một lập lắc lớn, viền sơn trang
nhã trên nền vàng.
Bức ảnh là hình một thanh niên mặc quân phục khinh kị Ba Lan, mang ngôi
sao trên ngực và huân chương quân công. Cụ Machây đưa bức ảnh cho
Xtefchia, xúc động nói:
- Đây là hình ảnh ông vào thời kỳ hạnh phúc nhất của cuộc đời… Ông đang
yêu một người cũng tên là Xtefnhia như cháu, ông đã tưởng rằng nàng cùng
toàn bộ thế gian đều thuộc về ông!… Ha! Tuổi trẻ đi qua!… Nhưng… cháu
làm sao vậy hả cháu?…
Nhìn bức chân dung Xtefchia chợt rùng mình.
- Cháu đã nhìn thấy bức hình này ở đâu đó… Cháu đã từng biết bức hình
này!
Cụ già chắm chú ngó nàng.
- Cháu đã thấy bức hình này rồi? Ở đâu? Bằng cách nào mới được chứ? Có
nhẽ cháu nhầm đấy, con ạ! Mà cũng có thể… Iđalia đưa cho cháu xem cũng
nên?
- Không, không…nhưng chắc chắn cháu đã từng trông thấy.
- Có thể cháu đã gặp bức ảnh này của ông trong một tạp chí rất cổ? Có thể
lắm! Thời xưa ông là một người được người ta để ý mà.
Xtefchia lắc đầu nghi ngờ.
- Cũng có thể - sau cùng nàng nói không mấy chắc chắn.
Cụ Machây đưa cho nàng bức hình.
- Ông chuẩn bị bức ảnh này để tặng cháu nên ngày lễ thánh. Ông nghĩ rằng
cháu sẽ vui với hình xưa của một kẻ rất yêu thương cháu.
Xtefchia cúi đầu chân thành sang phía ông.
- Cảm ơn ông lắm. Đây sẽ là một kỷ vật lớn lao với cháu. Không rõ cháu có
xứng đáng với kỷ vật này không? Đây là một thánh tích gia đình kia mà.
- Ông có vài tấm ảnh thế này, ông đã tặng cho người nhà, chỉ giữ lại cho
mình một bản. Bản cuối cùng này ông tặng cho cháu đấy… Cháu giống
nàng lắm, nàng Stenia của ông. Sẽ có lúc ông cho cháu xem hình của
nàng…ông chỉ có một bức thôi và đó quả là thánh tích thiêng liêng của
ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.