CON HỦI - Trang 282

Xtrfchia phẫn nộ đứng bật dậy.
- Ra thế đấy? ... Vậy những lời cam đoan chắc như đinh đóng cột của ông
ta mà đọc ở đầu cuốn nhật ký đâu rồi? ... Đâu rồi thứ tình yêu có thể phá đổ
mọi tín điều? Vậy ra cái đẳng cấp ấy mạnh đến nỗi đủ sức bẻ gãy mọi nghĩa
vụ thiêng liêng nhất? Nó dễ dàng tước bỏ danh dự như người ta dễ dàng rút
chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay sao? ... Đâu rồi những lời của ông ta so với
hành động? ... Vậy ra ánh sáng của đẳng cấp kia mạnh đến nỗi đủ sức nuốt
chửng vào mình vết đen ố bẩn một cách thản nhiên? Vậy ra đã làm đại quý
tộc người ta tha hồ chà đạp lên những trái tim ấy bằng học thuyết dựa trên
các tín điều của mình? Có thể bán đứng những trái tim ấy để đánh đổi lấy
bạc triệu , bạc tỷ? Vậy lương tâm ở đâu...! Trái tim ở đâu? ! Sự ngay thẳng
ở đâu rồi? ! Và rốt cuộc , đâu rồi cái khát vọng hạnh phúc riêng tư bắt rễ
sâu xa trong tâm hồn của mỗi con người? Phải chăng mọi thứ đều chạy
theo đẳng cấp, theo những nguyên tắc cả rồi? ...
Xtefchia nóng nảy lồng lộn, thốt lên những lời dứt đoạn với chính mình
như đang trong cơn mê sảng. Lồng ngực nàng phập phồng gấp gáp, chứa
đầy nỗi cay đắng không thể diễn tả thành lời:
- Còn Valdemar? ... Chàng cũng đã nói những lời y hệt như thế trong phòng
treo chân dung. Chàng buộc tội ông chàng, trách ông ta thiếu cương quyết,
thiếu nghị lực. Nhưng liệu bản thân chàng có thể hành động khác đi chăng?
Liệu chàng có đủ khả năng đánh đổ những định kiến, phá vỡ sự cuồng tín
của giới chàng? Liệu tước hiệu, đẳng cấp quý tộc, và những số tiền bạc
triệu có ngấm sâu vào máu chàng chưa? Đối với chàng, liệu tình yêu của
người phụ nữ thân yêu đã trở thành tuyệt đối chưa, liệu chàng có dám
quẳng tất cả lên đĩa cân vì nàng hay chăng? Hay những lời nói của chàng
cũng trống rỗng và vô hồn như những lời thề thốt của người kia? ...
Muôn vàn câu hỏi dồn lên đôi môi Xtefchia với vẻ giễu cợt đau đớn. trái
tim nàng bênh vực cho Valdemar, chắp cánh cho chàng, gần như biến chàng
thành thánh. Nhưng lý trí bằng bàn tay lạnh lùng và thô nhám đã bóp nghẹt
những cơn bốc dồng lý tưởng hóa, làn nẩy sinh những ý nghĩ phê phán.
Trong niềm phẫn nộ trào sôi, Xtefchia thốt lên:
- Rồi con người này cũng sẽ hành động y như thế mà thôi! Chúa tôi! Chúa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.