CON HỦI - Trang 428

mái đầu tuyệt diệu của thiếu nữ một hơi thở lặng thầm nhân hậu.
Họa mi vẫn hót, gieo từng nốt, như thể muốn tiếp thêm những khúc bi
thương luyến nhớ vào dàn đồng ca của các thiên sứ.
Và khi chiếc giường của Xtefchia đang nằm bừng lên ánh lửa mặt trời, thì
đoàn thiên sứ liền đập cánh cất mình lên theo con đường nắng vàng rời
khỏi phòng – đoàn thiên sứ đã được tăng thêm một linh hồn trong suốt nữa:
linh hồn của Xtefchia.
Các sứ giả của cao xanh mang theo linh hồn trong trắng của nàng nhẹ như
những chiếc lông cánh của họ, lan tỏa quanh đầu nàng vầng hào quang kỳ
diệu của những ánh sáng mắt trần không thấy được. Và vừa bay lên cao
xanh, hướng về gót chân Đức Chúa Trời cả dàn đồng ca thiên sứ cùng cái
linh hồn mới mẻ của thiếu nữ ấy cùng cất lên khúc tụng ca thành kính:
- Salve Regina…

Một cơn rùng mình lan tỏa khắp những người có mặt, như thể những thiên
thần vừa cất cánh bay đã quệt vạt áo vô hình vào tất thảy mọi người.
Valđemar nghe tiếng một bác sĩ thì thầm rất khẽ:
- Thế là… xong tất cả…
Chàng bàng hoàng vùng dậy, người nhễ nhại mồ hôi nom thật khủng khiếp.
Đôi tròng mắt điên loạn nhìn như dán chặt vào dáng hình bất động của cô
gái nằm nhắm mắt trong khung tóc vàng, hệt như một con bướm vừa bị giết
chết.
Không rên một tiếng không nói một lời, chỉ hiện rõ vẻ hoang dại trong mắt,
Valđemar lảo đảo rồi nặng nề đổ cả người xuống mép giường.
Mọi người chạy vội đến. Nỗi đe dọa như treo lơ lửng trên đầu.

Trên cây thùy dương, chim họa mi vẫn hót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.