CON HỦI - Trang 90

Valdemar mỉm cười nhìn nàng.
- Xin ai lý giải cho tôi, tại sao phụ nữ lại hay hoảng sợ hơn so với đàn ông,
ấy thế mà trong những trường hợp khác họ lại tỏ ra can đảm hơn chúng tôi
nhiều…
- Thí dụ trong trường hợp nào?
- Trường hợp nào?… Trong cuộc đấu tranh với chúng tôi chẳng hạn. Phụ
nữ các cô là những kẻ khủng bố giới đàn ông, là đại diện của nỗi hiểm nguy
gớm ghê, tuy kín đáo… những chiếc vuốt sắc nhọn ẩn trong găng tay êm
dịu bằng nhung.
- Chẳng lẽ ông lại e sợ những chiếc vuốt ấy sao?
- Tiểu thư nghi ngờ ư?
- Hơi nghi.
- Tiểu thư nói phải, - Valdemar bật cười. Chàng rút mái chèo khỏi giá cọc,
đặt ngang đầu gối.
Thuyền họ trôi lặng lẽ trên mặt nước tĩnh, những con sóng nhỏ đuổi theo
nhau lấp lánh như mica, thuyền trôi như một chiếc lá súng, không một tiếng
động.
Edmun trò chuyện với Luxia về các điệu nhảy, hắn nói rất to và táo tợn.
Valdemar lại nghiêng người sang phía Xtefchia, cất tiếng:
- Thế nghĩa là tiểu thư tiên cảm rằng tôi sẽ không biết sợ ngay cả trong
trường hợp ấy? Tôi không chối! Mặc dù trận chiến với một người phụ nữ
nhiều khi là một sự bất cẩn hơn cả việc kéo tai sư tử nữa, bởi không bao giờ
có thể biết trước sẽ nảy sinh điều bất ngờ gì. Nhà cách tân Nitsơ đã từng
nói: "Đàn ông chân chính khao khát hai thứ: hiểm nguy và trò chơi, vì vậy
mà anh ta đòi hỏi đàn bà, như một trò chơi nguy hiểm nhất".
- Thật là một lý thuyết hay ho! Thế ra các ông coi phụ nữ chỉ là một thứ đồ
chơi ít nhiều xinh đẹp hoặc như một con vật đã thuần nhưng có thể biết cắn
người?
- À, đôi khi phải bắt đầu tính đến chuyện thuần dưỡng loài thú đó. Chính đó
là điều nguy hiểm của sự nghiệp này. Những con thú đã được hưởng ân huệ
thường đễ đưa chân cho người ta hơn.
- Ông là một kẻ đa nghi vô sỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.