CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 93

chúng ta ca khúc khải hoàn, vinh quang của Thiên Chúa sẽ còn vĩ đại hơn.” Các
hiệp sĩ dòng Đền không tin điều này nhưng họ đã được huấn luyện để trở thành
hiệp sĩ cho lý tưởng, và đây là hình ảnh của chính họ mà họ phải khẳng định. Họ
sẽ tiến bước theo nhà vua trong cơn điên rồ bí hiểm của ông ta.

Thật phi thường, cuộc cập bờ đã thành công; và cũng phi thường không

kém, người Hồi giáo bỏ rơi Damietta. Nhưng vị vua chần chừ chưa muốn tiến
vào thành phố, sợ cạm bẫy. Có điều cạm bẫy ở đâu ra: thành phố nằm đó cho ông
ta chiếm lấy cùng với những của nả và hàng trăm thánh đường Hồi giáo mà Louis
lập tức biến thành nhà thờ phụng sự Chúa. Giờ ông ta có một quyết định phải đưa
ra: ông ta nên hành quân tới Alexandria hay Cairo? Lựa chọn sáng suốt sẽ là
Alexandria, đoạt đi của Ai Cập một bến cảng quan trọng. Nhưng cuộc viễn chinh
có thiên tài ma quỷ của nó, em trai của nhà vua, Robert xứ Artois, một kẻ hoang
tưởng tự đại đói khát vinh quang. Một con ngựa non háu đá điển hình. Ông ta
thuyết phục Louis tiến về Cairo, trái tim của Ai Cập. Các hiệp sĩ dòng Đền ban
đầu còn thận trọng, giờ đã hăng máu. Nhà vua ban lệnh tránh những đụng độ lẻ
tẻ, nhưng nguyên soái của dòng Đền tự rước lấy trách nhiệm vi phạm lệnh cấm
kia. Thấy một đội lính của vua Hồi, ông ta thét to: “Đập tan chúng, nhân danh
Chúa, ta không thể chịu nổi nỗi nhục nhã thế này!”

Người Hồi giáo đào hào bên kia con sông gần Mansura. Người Pháp cố

dựng một con đập và tạo ra một chỗ cạn, bảo vệ nó bằng các tháp di động, nhưng
người Hồi giáo đã học được nghệ thuật chế tạo lửa Hy Lạp - thiết bị phun lửa của
người Byzantine. Lửa Hy Lạp có dạng thùng với đuôi là một thứ cây thương lớn.
Nó được phóng đi như một tia sét, một con rồng bay. Nó cháy mạnh đến nỗi về
đêm trong doanh trại Cơ đốc giáo người ta có thể thấy rõ như ban ngày.

Trong khi doanh trại rừng rực cháy, một tên phản bội người Bedouin dẫn

nhà vua và lính của ngài tới một chỗ cạn đổi lấy ba trăm đồng vàng La Mã. Nhà
vua quyết định tấn công. Lội qua đó đâu có dễ, nhiều người bị dòng nước nhấn
chìm hoặc cuốn phăng đi trong khi ba trăm lính Hồi cưỡi ngựa đợi sẵn ở bờ bên
kia. Khi phần chủ lực của lực lượng tấn công cuối cùng cũng vào tới bờ, các hiệp
sĩ dòng Đền theo kế hoạch đi tiên phong, tiếp theo là bá tước Artois. Kỵ binh Hồi
bỏ chạy và các hiệp sĩ dòng Đền đợi những người còn lại của đoàn quân tới.
Nhưng Artois và quân của mình lao lên trước để truy đuổi kẻ thù.

Các hiệp sĩ dòng Đền, sợ bị mất danh dự, liền lao theo nhưng chỉ đuổi kịp

Artois sau khi ông ta đã vào được doanh trại địch và bắt đầu tàn sát. Quân Hồi
giáo rút về Mansura, đúng điều mà Artois hy vọng. Ông ta khởi hành đuổi theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.