CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 154

21

Chén thánh... Là một quả cân quá nặng đến nỗi những sinh vật còn vướng
trong vòng tội Lỗi không thể dời nổi nó từ nơi nó ngự.

− WoLfram von Eschenbach, Parival, IX, 477

Tôi không quan tâm tới viên đại tá, nhưng mà ông ta đã khơi gợi được hứng thú
của tôi. Nếu nhìn đủ lâu thì đến một con ếch cây cũng mê hoặc được anh. Tôi đã
hớp lấy những giọt đầu tiên của chất độc mà rồi sẽ đẩy tất thảy chúng tôi tới diệt
vong.

Chiều hôm sau tôi quay lại gặp Belbo và chúng tôi chuyện trò chút ít về vị

khách kia. Belbo nói rằng trong mắt anh ta người đó có vẻ là một kẻ nghiện nói
dối. “Anh có để ý thấy ông ta viện dẫn cái tên Rakosky hay Rostropovich cứ như
thể lão đó là Kant không?”

“Nhưng đó là những truyện cổ tích điển hình,” tôi nói. “Ingolf là một kẻ

điên tin chúng còn viên đại tá là một kẻ điên tin Ingolf.”

“Biết đâu hôm qua ông ta tin gã kia rồi hôm nay ông ta lại tin thứ khác.

Trước khi ông ta ra về, tôi đã sắp xếp cho ông ta một cuộc gặp với, ừm, với một
nhà xuất bản khác, một công ty không kén cá chọn canh lắm và làm những sách
do tác giả tự túc kinh phí. Ông ta có vẻ nhiệt tình lắm. Nhưng tôi vừa mới được
biết rằng ông ta không tới. Mà cứ nghĩ xem, ông ta bỏ lại cả bản photocopy của
mật thư kia ở đây. Nghe này. Ông ta rải bí mật của hiệp sĩ dòng Đền khắp nơi cứ
như nó chẳng có ký lô nào hết. Những nhân vật dạng này là như vậy.”

Đúng lúc ấy chuông điện thoại reo vang. Belbo tiếp máy: “Xin chào, đây là

Nhà xuất bản Garamond, Belbo đang nghe đây ạ. Tôi có thể giúp gì anh?... Vâng,
chiều qua ông ấy ở đây, đề nghị hợp tác ấn hành một cuốn sách... Xin lỗi, đây quả
thực việc riêng. Nếu anh có thể cho tôi biết...”

Anh ta lắng nghe vài giây rồi đột nhiên tái đi, ngước nhìn tôi bảo: “Viên đại

tá đã bị sát hại hoặc gì đó đại loại thế.” Anh ta nói tiếp với đầu dây bên kia: “Xin
lỗi. Tôi đang nói chuyện với Signor Casaubon, một cố vấn của tôi, hôm qua cũng
tham gia buổi luận đàm...Ồ, đại tá Ardenti tới để nói với chúng tôi về một dự án
của ông ấy, một câu chuyện tôi tin rằng phần lớn không có thật, về một kho báu
được cho là có thật của các hiệp sĩ dòng Đền. Họ là những hiệp sĩ Trung cổ...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.