CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 160

năng ông ta đã vớ được thứ gì đó dùng để tống tiền Rakosky và huyên thuyên về
một hợp đồng xuất bản là một cách để tạo áp lực. Như thế giống với phong cách
của ông ta hơn. Từ đó, có vô số giả thuyết. Hai người kia có thể đã dọa dẫm ông
ta rồi bỏ đi, rồi Ardenti sợ quá bỏ trốn vào bóng đêm, bỏ lại mọi thứ trừ chiếc cặp
kẹp chặt dưới nách. Nhưng trước tiên, vì lý do gì đó, ông ta cố gắng khiến ông
lão kia nghĩ rằng ông ta đã chết. Nghe có vẻ tiểu thuyết quá và không giải thích
được vì sao căn phòng lại trở nên bừa bộn thế này. Mặt khác, nếu hai người kia
giết ông ta và trộm cái cặp đi thì vì sao họ lại thó luôn cả cái xác? Xin lỗi, nhưng
tôi có thể xem giấy chứng minh của các anh không?”

Anh ta nhìn vào thẻ sinh viên của tôi, lật đi lật lại vài lần. “Sinh viên triết

à?”

“Giờ có khá nhiều sinh viên triết,” tôi đáp.
“Quá nhiều. Và anh đang nghiên cứu về hiệp sĩ dòng Đền. Giả dụ tôi muốn

tìm hiểu một chút thông tin cơ bản về họ, tôi nên đọc gì?”

Tôi đề xuất hai cuốn sách, phổ biến nhưng tương đối nghiêm túc. Tôi cũng

bảo anh ta rằng anh ta sẽ tìm được thông tin đáng tin cậy chỉ cho tới vụ xét xử.
Sau đó thì toàn là những thêu dệt vớ vẩn.

“Tôi hiểu rồi,” anh ta nói. “Giờ thì là các hiệp sĩ dòng Đền nữa. Một nhóm

thoát ly mà tôi chưa từng chạm phải.”

Viên cảnh sát có tên Annunziata tới mang theo một bức điện. “Phúc đáp từ

Paris thưa ngài.”

De Angelis đọc thư. “Tuyệt lắm,” anh ta nói. “Chưa có ai ở Paris từng nghe

nói về Rakosky và số hộ chiếu cho thấy hộ chiếu bị đánh cắp hai năm trước. Giờ
thì chúng ta kẹt hẳn rồi. Monsieur Rakosky không tồn tại. Anh nói ông ta là biên
tập viên của một tờ tạp chí - nó tên là gì nhỉ?” Anh ta ghi chú lại. “Ồ, chúng tôi sẽ
thử, nhưng tôi cá rằng tờ tạp chí đó cũng không tồn tại nốt hoặc nó đã bị đóng
cửa vài năm rồi. Được rồi, quý vị, cảm ơn sự giúp đỡ của các anh. Có thể sẽ có
lúc tôi lại phải phiền tới các anh. Khoan đã, một câu hỏi cuối cùng: Ardenti có để
lộ ra rằng ông ta có quan hệ với tổ chức chính trị nào không?”

“Không,” Belbo đáp. “Có vẻ như ông ta đã bỏ chính trị để săn lùng kho

báu.”

“Và những trò chơi lòng tin.” Anh ta quay sang tôi. “Có vẻ như anh không

thích ông ta lắm.”

“Không phải tạng của tôi,” tôi đáp, “nhưng không đến mức tôi phải dùng

dây siết cổ ông ta. Trừ phi là về lý thuyết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.