CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 172

bị bắt cóc, hẳn chuyện ấy phải xảy ra vào tối hôm đó, khi tôi đang ngồi với anh
ta. Anh ta hỏi làm sao tôi có thể chắc chắn điều ấy, bởi vì chúng tôi chia tay nhau
vào khoảng nửa đêm và anh ta không có cách nào biết được chuyện gì xảy ra sau
đó. Tôi hỏi anh ta rằng anh ta có nghiêm túc không, anh ta liền trả lời rằng tôi đã
bao giờ đọc truyện trinh thám chưa? Tôi không biết rằng kẻ tình nghi số một luôn
là kẻ không có chứng cứ ngoại phạm chói sáng như Hiroshima sao? Anh ta nói
rằng anh ta sẽ đi đầu xuống đất nếu tôi có chứng cứ ngoại phạm trong khoảng
thời gian từ một giờ đến sáng bảnh hôm sau.

Tôi còn có thể nói gì đây, Casaubon? Có lẽ tôi nên kể sự thật với anh ta,

nhưng ở quê tôi, người ta bướng bỉnh và không bao giờ lùi bước.

Tôi viết thư cho anh bởi vì nếu tôi tìm thấy địa chỉ của anh thì De Angelis

cũng thừa sức tìm thấy thôi. Nếu anh ta liên lạc với anh, ít nhất anh biết con
đường mà tôi đã chọn. Nhưng bởi vì có vẻ như đó không phải là con đường thẳng
lắm, hãy cứ kể với anh ta mọi chuyện nếu anh muốn vậy. Tôi thấy hổ thẹn, tôi xin
lỗi. Tôi cảm thấy như một kẻ đồng lõa vậy. Dù đã cố đến đâu đi nữa, xem ra tôi
không thể tìm thấy cách biện hộ thanh cao nào cho bản thân. Hẳn là xuất phát từ
nguồn gốc bần cố nông của tôi, ở cái xứ của tôi trên đất nước này, chúng tôi là
một lũ ích kỷ.

Toàn bộ sự việc, như người Đức thường nói, thật là unheimlich

*

.

Thân ái,

Jacopo Belbo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.