CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 170

phải khá quen thuộc với khán giả bởi vì một cơn run rẩy chạy qua khắp khán
phòng. Một phụ nữ ngất đi, mắt cô ta đảo quanh cho tới khi chỉ còn lòng trắng.
Mọi người gọi bác sĩ nhưng Brambilla gọi đến Quyền năng của Bùa sao năm
cánh, và tín đồ mới kia, trong khi đó đã ngồi yên trên chiếc phô tơi rởm, bắt đầu
quằn quại và gào rú. Brambilla đứng chờn vờn trước cô gái, sốt sắng đặt câu hỏi
cho cô ta, hay đúng hơn là Người quen 39, người mà tôi đột nhiên nhận ra chính
là Cagliostro.

Và giờ đến phần khó chịu, bởi vì cô gái đáng thương kia có vẻ như đang đau

đón thực sự: cô ta run lên, đổ mồ hôi, gào rú, và bắt đầu nói những lời không đầu
không đuôi về một ngôi đền và một cái cửa phải được mở ra. Cô ta nói một cơn
lốc sức mạnh đang được tạo ra và chúng ta phải trèo lên Đại kim tự tháp.
Brambilla lúc này đang đứng trên đài trở nên kích động, anh ta đánh cồng và
rống gọi Isis. Tôi đang hứng thú theo dõi màn trình diễn thì nghe thấy cô gái, vẫn
thở dài và rên rỉ, nói về sáu dấu niêm phong, một trăm hai mươi năm chờ đợi và
ba mươi sáu người vô hình. Giờ thì không thể nghi ngờ gì nữa: cô ta đang nói về
mật thư ở Provins. Tôi lắng tai đợi nghe tiếp nhưng cô gái sụp xuống, kiệt sức.
Brambilla vuốt trán cô ta, dùng bình hương ban phước cho những người tham dự
và tuyên bố lễ đã xong.

Tôi thấy có phần kính sợ và còn nóng lòng muốn tìm hiểu sự việc. Tôi cố

tiếp cận cô gái, bấy giờ cô đã tỉnh, khoác vào chiếc áo choàng lôi thôi và đang đi
ra bằng cửa sau. Tôi sắp chạm được vào vai cô ta thì cảm thấy có ai đó nắm cánh
tay mình. Tôi quay lại thì thấy đó là thanh tra De Angelis, anh ta bảo tôi buông cô
gái ra: anh ta biết chỗ tìm cô ta. Anh ta rủ tôi đi uống cà phê. Tôi đi theo, cứ như
bị anh ta bắt quả tang đang làm gì sai trái, mà trên phương diện nào đó thì đúng
thế thật. Ở quán cà phê, anh ta hỏi tôi đang làm gì ở đó và vì sao tôi cố tiếp cận
cô gái. Điều này chọc tức tôi. Chúng ta đâu có sống dưới chế độ độc tài, tôi nói.
Tôi có thể tiếp cận bất kỳ ai tôi muốn. Anh ta xin lỗi và giải thích rằng tuy việc
điều tra vụ Ardenti không phải ưu tiên, song họ đã thử tái dựng lại hai ngày ông
ta ở Milan trước buổi gặp ở Garamond và với tay Rakosky bí ẩn kia. Một năm
sau khi Ardenti mất tích, cảnh sát đã tìm ra, hoàn toàn ăn may, rằng có ai đó đã
thấy ông ta rời văn phòng của Picatrix cùng với cô đồng kia, người mà tình cờ De
Angelis cũng để trong tầm ngắm bởi vì cô ta chung sống với một người không xa
lạ với lực lượng chống tội phạm ma túy.

Tôi bảo anh ta rằng tôi tình cờ có mặt ở đó thôi và tôi bị choáng khi nghe cô

gái thốt ra một câu về sáu dấu niêm phong mà tôi cũng từng nghe viên đại tá nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.