CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 20

Băng qua khu trưng bày những thiết bị điện, tôi tới gian của thủy tinh. Dựa

trên logic nào mà họ lại quyết định rằng những máy móc tân tiến và đắt đỏ nhất
của trí tuệ hiện đại nên được tiếp nối bởi một khu vực dành cho một môn nghệ
thuật đã phổ biến từ thời những người Phê-ni-xi hàng ngàn năm trước? Một căn
phòng lộn xộn, đồ sứ Trung Hoa kề bên đám bình lưỡng tính của Lalique,
poterie

*

, sành maiolica

*

, sứ men, thủy tinh Murano

*

, và trong một tủ lớn ở mé

đằng sau là hình một con sư tử bị một con rắn tấn công, to bằng cỡ thật và ba
chiều. Nguyên nhân hiển nhiên dễ thấy cho sự tồn tại của công trình này là chất
liệu của nó, bởi nó được làm hoàn toàn từ thủy tinh, nhưng phải có một nguyên
nhân sâu xa hơn... Tôi đã thấy hình ảnh này ở đâu nhỉ? Rồi tôi nhớ ra rằng
Demiurge, Yaldabaoth

*

, archon thứ nhất, tạo vật đáng ghét của Sophia

*

, kẻ phải

chịu trách nhiệm cho thế giới này và khiếm khuyết trầm trọng của nó, có hình
dạng một con rắn ghép với sư tử, và rằng mắt ngài phóng ra lửa. Có lẽ cả Học
viện này là hình ảnh của cái quy trình đáng hổ thẹn mà bởi nó, qua bao niên kỷ,
sự viên mãn của luật thứ nhất, Con lắc, và sự huy hoàng của Pleroma

*

đành chịu

thua, bởi nó mà bát thần Ogdoad sụp đổ và Quỷ dữ thống trị vũ trụ. Nếu đúng
như thế, vậy thì con sư tử và con rắn kia đang bảo với tôi rằng chặng nhập môn
của tôi - à rebours

*

than ôi - đã qua rồi, và rằng chẳng mấy chốc tôi sẽ thấy thế

giới này trong hình dạng khác, như nó vốn thế thay vì nên thế.

Gần một cửa sổ ở góc bên phải, tôi để ý thấy phòng gác của kính tiềm vọng.

Tôi bước vào thì thấy mình đối mặt với một tấm kính, như trong đài chỉ huy tàu
thủy, và qua đó tôi thấy những hình ảnh chập chờn của một bộ phim, nhòe mờ;
quang cảnh của một thành phố. Những gì tôi thấy được chiếu từ một màn ảnh
phía trên đầu tôi, nơi mà mọi thứ đều lộn ngược, và màn ảnh thứ hai này là thị
kính, có thể nói như vậy, của một kính tiềm vọng thô sơ tạo bởi hai chiếc hộp
chứa hàng được sắp thành góc tù. Ở khoảng trên đầu phía sau tôi, hộp dài hơn
chìa ra như một chiếc ống từ phòng nhỏ bên trên và đằng sau tôi, vươn tới một
cửa sổ cao hơn, từ đó một bộ những thấu kính góc rộng hội tụ ánh sáng từ bên
ngoài. Tính toán lại chặng đường đã đi qua, tới đây, tôi nhận ra rằng chiếc kính
tiềm vọng cho tôi hình ảnh bên ngoài như thể tôi đang nhìn qua cửa sổ tầng trên
khu tụng niệm của nhà thờ Saint-Martin - như thể tôi lăng ở đó cùng Con lắc, như
một kẻ trên giá treo cổ, liếc nhìn đời lần cuối cùng. Khi mắt tôi đã quen với hình
ảnh lờ nhờ, tôi có thể nhận ra đường Vaucanson mà bục ca đoàn trông ra, và
đường Conté cùng một trục với gian giữa giáo đường. Đường Conté chia thành
đường Montgolfier ở mạn trái và đường Turbigo ở mạn phải. Các góc đường có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.