CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 440

Chẳng phải đảo Avalon là nơi khởi nguồn huyền thoại về Chén thánh sao? Và ai
phát minh ra Chén thánh nếu không phải một người Do Thái?”

Lại Chén thánh, ôi Chúa tôi. Nhưng chén thánh nào cơ chứ? Chỉ có một

chén thánh: Thứ ấy của tôi, liên kết với địa tầng phóng xạ của tử cung Lia, có lẽ
giờ này đang vui vẻ bơi về phía miệng giếng, có lẽ đang chuẩn bị để ra ngoài, còn
tôi thì đứng đây giữa những con cú nhồi bông, giữa một trăm xác chết và một kẻ
giả bộ đang sống.

“Tất cả các nhà thờ lớn châu Âu đều được xây dựng ở nơi người Celt đặt trụ

đá. Vì sao người Celt lại phải bỏ ra từng đó công sức để đặt những phiến đá này
trên mặt đất?”

“Thế sao người Ai Cập lại mất công đến vậy để dựng kim tự tháp?”
“Đây này. Ăng-ten, nhiệt kế, dụng cụ thăm khám, kim châm, như những

chiếc kim châm thầy thuốc Tàu dùng để châm vào các huyệt của cơ thể. Ở trung
tâm của trái đất có một lõi nóng chảy, tương tự mặt trời, trên thực tế là một mặt
trời đích thực mà mọi thứ quay tròn quanh nó theo những cung đường khác nhau.
Các quỹ đạo của những dòng điện đất. Người Celt biết chúng ở đâu và làm thế
nào điều khiển chúng. Còn Dante? Dante thì sao? Ông ta đang cố gắng kể gì cho
chúng ta qua bài tường thuật về hành trình đi xuống lòng đất của mình? Anh hiểu
ý tôi chứ, anh bạn quý?”

Tôi không thích thành bạn quý của lão, nhưng tôi vẫn tiếp tục nghe lão.

Giulio/Giulia, Rebis của tôi được cắm chặt như Lucifer ở chính giữa bụng của
Lia, nhưng con bé/ thằng bé, Thứ ấy, sẽ lộn ngược đầu, sẽ vật lộn tiến về phía
trước, và sẽ bằng cách nào đó nhô ra. Thứ đã được tạo thành để nhoi từ bụng mẹ
lên chứ không phải vào đời với mái đầu chúc xuống, trong bí mật dính dớp.

Salon lúc này đã lạc trong một độc thoại mà tuồng như ông ta nhắc lại từ ký

ức. “Anh biết đồng cỏ nước Anh thế nào không? Nếu anh đi máy bay qua nước
Anh, anh sẽ thấy rằng tất cả những chốn linh thiêng đều nối với nhau bằng đường
thẳng, một mạng lưới những đường đan nhau trên khắp đất nước, nay vẫn còn
nhìn thấy bởi vì chúng là hình mẫu cho những con đường sau này...”

Những chốn linh thiêng được nối bằng đường bộ, và đơn giản là người ta cố

gắng làm đường thẳng nhất có thể.”

“Thật sao? Vậy vì sao những con chim di cư theo những đường này? Tại sao

các đĩa bay lại theo chúng? Đó là một bí mật đã bị thất lạc sau cuộc xâm chiếm
của người La Mã, nhưng vẫn còn những người biết nó...”

“Người Do Thái,” tôi đề xuất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.