CON LỚN NHANH BÊN CHA MỖI NGÀY - Trang 8

Vào lễ Giáng sinh đầu tiên sau khi đứa con gái đầu lòng của

tôi ra đời, vợ chồng tôi về thăm cha mẹ. Sau bữa cơm tối, hai ông
bà ngồi cạnh nhau trong phòng khách nựng cháu. Con bé đột
nhiên khóc ấm óe. Vợ tôi xin đem con vào phòng thay tã. Khi trở
ra, trao con cho ông bà xong, nàng lặng lẽ nháy tôi. Tôi theo
chân vợ vào phòng.

- Anh coi kìa! – vợ tôi khẽ nói, chỉ tay về phía chân chiếc bàn

trang điểm.

Tôi sững sờ. Dường như chiếc bình chưa bao giờ biến đi, nó

vẫn ở chỗ cũ, đáy được phủ một lớp xu bạc láp lóe.

Tôi bước lại gần, thò tay vào túi lôi ra một vốc xu lẻ, cúi người

xuống thả chúng vào bình bằng cả sức mạnh tình cảm dồn nén,
với hy vọng nghe được những tiếng leng keng hạnh phúc.
Ngẩng đầu lên tôi gặp ánh mắt của cha bế cháu bước vào phòng
tự hồi nào. Ánh mắt chúng tôi gặp nhau và tôi hiểu rằng, ông
cũng đang trải qua những tình cảm như chính tôi. Không một ai
trong chúng tôi đủ sức nói nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.