CÔN LUÂN - Trang 237

Chẳng bao lâu, máu thề đã nhỏ xong, mười vò mỹ tửu đỏ sẫm sóng sánh.
Cận Phi cùng các đệ tử Thần Ưng môn rót rượu chia cho mọi người. Vân
Vạn Trình nâng cao bát, dõng dạc tuyên thệ:
- Hôm nay, tại đây, Vân Vạn Trình xin thề với trời đất, dâng tấm thân hèn
bảo vệ Đại Tống, người còn nước còn, quyết tử cùng tổ quốc. – Y nói sao,
quần hào nói vậy, trăm người như một, khí thế tràn mây.
Lập thệ xong, Vân Vạn Trình lại nói:
- Việc liên minh hôm nay đã vẹn, giờ phải tuyển ra một minh chủ…
Ngay lập tức có người hô.
– Suy tôn Vân đại hiệp làm Minh chủ.
Mọi người liền nhao nhao hùa theo.
Vân Vạn Trình xua tay:
- Phương lão ca đức cao vọng trọng, danh động Giang Nam, bất kể là võ
công hay tiếng tăm đều trên Vân mỗ…
Ông già râu bạc đảo mắt:
- Khoan hẵng nào! Về tiếng tăm, lão phu và đệ kể cũng tám lạng nửa cân,
còn võ công mà trên đệ á, nhắm mắt nói mò hay sao thế? Lão Điêu nhi,
đừng rườm lời nữa, chức vị Minh chủ này ngoài đệ ra thì còn ai vào đây.
Vân Vạn Trình từ chối:
- Vân mỗ tài hèn đức mỏng, dù ca ca không nhận thì võ lâm rộng lớn, tất có
người cáng đáng được.
Ông già râu bạc cười nhạt:
- Ý đệ là Nam thiên Tam Kỳ hả? Ba đứa ấy xưa nay phóng túng bừa bãi,
lần này còn công nhiên đến muộn, thực khiến người ta thất vọng. Chúng nó
mà làm Minh chủ thì lão già này bất phục đầu tiên.
Vân Vạn Trình lắc đầu:
- Vân mỗ khởi xướng không phải để rắp ranh ngôi to. Cứ tùy mọi người
bàn bạc rồi quyết định.
Lão già thổi phù một cái, râu bạc bay lơ phơ, nói lẫy:
- Thương lượng cái của khỉ gì, việc này quyết định sớm rồi giải tán sớm,
lão đương mong uống rượu đây.
Đám đông bên dưới cười rộ, một kẻ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.