CÔN LUÂN - Trang 238

- Phải đấy, quyết định sớm giải tán sớm, mỗi người uống ba chén cho thoải
mái.
Kẻ khác lại nói:
- Ba chén ít quá, uống ba ngày ba đêm mới gọi là thống khoái.
Lão già râu bạc cười:
- Hay! Lần này lão đã kéo tới mười xe rượu quý, xin được mời mọi người
một chầu túy lúy.
Nghe nói trước sau gì cũng có rượu uống, tất cả cùng rầm rộ hưởng ứng,
một người gợi ý:
- Thế này đi! Hai vị cứ tỉ võ đoạt soái, ai thắng thì làm minh chủ.
Người khác tỏ ý khinh bỉ:
- Đại Tống ta trọng lễ nghi, đâu thể động võ suy cử, hành xử như bọn Thát
thế được.
Người lúc trước hô lên rằng:
- Chúng ta là con nhà võ, không tỉ võ thì viết chữ vẽ tranh à?
Ở đây toàn những kẻ hành tẩu giang hồ đã lâu, phần lớn đều một phường
hiếu sự, thích xem những chuyện náo nhiệt, nghe vậy cười ồ:
- Phải phải, tỉ võ đoạt soái.
Lão già râu bạc mắng:
- Kệ các ngươi muốn nói gì thì nói, lão già này không đời nào mắc lừa đâu,
thắng thì lằng nhằng, thua lại mất mặt!
Vân Vạn Trình nghe trên dưới đua nhau léo nhéo, tự nhủ: “Việc quan trọng
như vậy mà láo nháo chẳng khác gì phường chèo. Cái lũ ô hợp này không
rèn bằng binh pháp thì làm sao ra chiến trường được.”
Ngọc Linh hào hứng theo dõi, cười nói:
- Ngốc ơi! Sắp tỉ võ đoạt soái kìa, chi bằng mình cũng lên động chân động
tay, nhỡ đâu vớ được cái minh chủ.
Lương Tiêu vỗ tay khen phải. Văn Tĩnh nín lặng, Ngọc Linh lại gọi:
- Ê, ngốc ơi, mình bảo trông em thế này có làm được minh chủ…
Nàng đương dở câu thì có bốn tiếng tạch tạch rất nhanh như tiếng pháo nổ
vang lên. Những người khác cũng ngoái đầu nhìn. Bốn cây tùng già thân to
đến một vòng ôm đột ngột gãy rạp vào nhau, rồi một sức mạnh ghê gớm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.