CÔN LUÂN - Trang 246

thằng bé chứ.
Cơ Lạc Hồng cười:
- Hay lắm, nhân thể đòi lại công bằng cho Long lão đại luôn.
Nói đoạn hai người chống thiết kích, tập tễnh đi về phía Tiêu Thiên Tuyệt.
Quần hào đều lộ vẻ bi phẫn, sùng sục dợm chân xông vào, Cận Phi còn
bước hẳn lên, tóc tai dựng đứng, nhưng Vân Vạn Trình khoát tay ngăn lại,
nghiêm khắc quát:
- Không được.
Cùng với tiếng quát, tay phải y siết thành quyền kêu răng rắc, móng tay
cắm rách cả da, chảy cả máu.
Tiêu Thiên Tuyệt nhìn hai người đến gần, mắt lóe sáng, điềm tĩnh hỏi:
- Các ngươi muốn cứu thằng bé họ Vân này hử?
Cơ Lạc Hồng đáp:
- Đúng.
Tiêu Thiên Tuyệt gật đầu, bỗng cao giọng:
- Ừ! Vậy ta trả ngươi cho xong! - Đoạn lão trở tay ném một cái, phóng Vân
Thù về phía Vân Vạn Trình. Vân Vạn Trình ngờ có sự giả trá nên xuống
tấn, giơ hai tay đỡ lấy con, nhưng không thấy kình lực gì hết, tự dưng đâm
hoang mang.
Cơ Lạc Hồng và Mạc Tế Vũ ngẩn ra. Cơ Lạc Hồng chợt cảm thán:
- Lão quái khá lắm!
Mạc Tế Vũ cũng tấm tắc:
- Hôm nay thua thật thống khoái!
Cơ Lạc Hồng lắc đầu bảo:
- Đáng tiếc đáng tiếc, thống khoái mà thiếu mất rượu.
Mạc Tế Vũ cười ha hả:
- Đúng đúng, đánh sướng thế này thì thực nên uống một chầu to.
Hai anh em cứ người tung kẻ hứng như không, chẳng coi chuyện thắng
thua sống chết vào đâu cả.
Phương Lan gọi:
- Cận Phi!
Cận Phi hiểu ý, rót ra hai bát rượu thề, khom mình đưa lên. Lạc Hồng và Tế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.