CÔN LUÂN - Trang 427

- Chỉ có cách cần cù khổ luyện, luyện đến một mức độ nhất định tự khắc sẽ
thuần thục, muốn nhanh được nhanh, muốn chậm được chậm.
Lương Tiêu im lặng suy nghĩ, lòng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải luyện
thành công phu, sau này sẽ tóm lấy lão già đó ném văng xuống cho nát đít.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng sau một vụ ầm ĩ như thế, thằng bé cũng tiu nghỉu,
chẳng còn lòng dạ nào mà chơi nghịch được nữa, bèn lẳng lặng theo Hoa
Thanh Uyên xuống đài. Hai người đi xuyên qua một vạt rừng, đằng trước
dương liễu xanh xanh ôm quanh nhà cửa, tường trắng uốn lượn chạy dài
đến mấy dặm liền. Họ bước qua một khuôn cửa vuông, có mùi thơm rất lạ
tràn tới, khắp nơi ngan ngát những hoa nghìn tía muôn hồng, đó đây dập
dìu nào ong nào bướm.
Hai người đi xuyên qua mấy căn thủy tạ, thảng gặp tùy tùng hoặc thị nữ, họ
đều mỉm cười chào hỏi Hoa Thanh Uyên, không hề có sự phân biệt chủ tớ,
Lương Tiêu hâm mộ lắm, “Ai cũng quý Hoa đại thúc, nếu ta được một nửa
cái tính hiền lành dễ mến của ông ấy thì tốt biết bao.”
Hai người đi gần đến một ô cửa tròn, trước cửa chạm đôi câu đối, Lương
Tiêu nổi hứng đọc:
- Chân…tục, à, ở giữa là những chữ gì đây? Rồi nhìn sang cột đá bên trái,
nó cau mày. Điều… tâm, ơ, người này không biết viết hay sao ấy nhỉ?
Hoa Thanh Uyên nín cười bảo:
- Tiêu nhi, chữ dạng cuồng thảo thế này, không phải ai cũng viết được đâu.
Ghép lại, đọc là, “Chân thủy tẩy trần tục, Thanh âm địch phàm tâm.” Ừ,
hàng chữ nằm ngang trên kia con có đọc được không?
Lương Tiêu đưa mắt nhìn, đoạn xướng lên:
- Tâm thủy mộc… Rồi tự biết đọc sai, nó đỏ mặt xấu hổ.
Hoa Thanh Uyên thở dài bảo:
- Đó là Cầm Tâm Thủy Tạ.
Lương Tiêu nhìn thật kỹ, nhận thấy những con chữ tự nhiên phóng khoáng,
có vẻ rất hợp với tính cách mình, lại trỏ vào phần lạc khoản dưới câu đối,
đọc từng chữ một:
- Lạc hồn Cuồng Sinh tửu thư.
Hoa Thanh Uyên chữa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.