CÔN LUÂN - Trang 503

Trong lòng đau xót, đẩy dao cầm sang một bên chợt nhìn thấy Lương Tiêu
nước mắt dàn dụa trên má thì không kềm được ngạc nhiên kêu lên một
tiếng trong trẻo, giọng thắc mắc: "Đứa bé này còn nhỏ thế mà nghe hiểu
được sao?"
Chúng nhân thấy Lương Tiêu thương tâm khóc như thế thì đều lấy làm lạ,
Hoa Mộ Dung hỏi: "Sao ngươi lại khóc ?" Lương Tiêu nghe vậy thì giật
mình, vội vàng quẹt nước mắt, chống chế: "Ai khóc chứ ? Lão tử … lão tử
chắc có hạt cát lọt vô mắt …" Hoa Mộ Dung buồn cười, gạt phăng:
"Chuyên gia lừa đảo không dùng cách lừa dối này được đâu, ở đây ai cũng
đã thấy rõ ràng là ngươi khóc." Lương Tiêu đang buồn bã lại xấu hổ nên
tức giận mắng: "Ta khóc ra sao ? Khóc đám tang người à?" Hoa Mộ Dung
tức tối, quyền trắng như phấn đưa lên thì nữ tử áo đen mỉm cười khoát tay,
Hoa Mộ Dung phải hạ tay xuống nhưng cũng trừng mắt hậm hực nhìn
Lương Tiêu.
Nữ tử áo đen ngưng thần nhìn Lương Tiêu mỉm cười: "Hiểu Sương nhắc tới
Tiêu ca ca là ngươi phải không?" Lương Tiêu nhìn sang Hiểu Sương một
cái rồi gật đầu. Nữ tử áo đen vẫy tay gọi nó: "Lại đây." Lương Tiêu thấy
thần sắc thân thiện và không ai nói gì thì bước tới, bất ngờ hữu thủ của hắc
y nữ tử như cánh bướm ngọc bay ra phất vào huyệt khúc trì của nó. Lương
Tiêu không kịp suy nghĩ sử ra "Đạn Tự Quyết" trong "Như Ý Ảo Ma Thủ",
lật tay búng ra nhắm vào mạch môn của nữ tử bắn tới, Tiêu Thiên Tuyệt đã
từng dùng tuyệt chiêu này bắn mù hai mắt Vân Vạn Trình. Lương Tiêu tuy
công lực thô thiển nhưng chiêu thức tinh diệu không thể coi thường.

HẾT CHƯƠNG 9

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.