CÔN LUÂN - Trang 641

Giọng nói vừa thô vừa to kia thở dài nói:
- Tinh nhi, đã không còn cách nào khác nữa rồi.
Thanh niên kia đột nhiên tỉnh ngộ, kêu lên:
- Trời ơi, không được.
Giọng nói vừa thô vừa to thở dài nói:
- Tinh Nhi, huyệt Phục Thổ của con đã bị trúng “Thoa La chỉ” của Đại
Tuyết Sơn, từ đầu gối trở xuống máu đã đông cứng lại, xem ra đã hỏng rồi,
nếu cứ để như thế chỉ sợ không chỉ bắp chân mà cả chân cũng đều bị hư
nát.
Thanh niên kia nói:
- Nửa chân cũng là chân, cả chân cũng là chân, có gì phân biệt?
Giọng nói vừa thô vừa to nói:
- Nói thì như vậy, nhưng thương thế cổ quái như vậy nếu để vỡ nát ra thì
chỉ sợ thêm một canh giờ nữa ruột gan tim phổi của con cũng theo đó mà
hỏng hết, lúc đó thì kể cả dù Đại La Kim Tiên cũng không thể cứu được
con đâu. Con ngoan của ta, người ta nói: bị rắn độc cắn vào tay thì tráng sĩ
chặt tay, con là đứa hảo hán tử của Lôi gia thì cũng phải ra vẻ hào kiệt chứ.
Người thanh niên vội nói:
- Con… con thật không muốn làm thằng què, cha, con không lấy họ Lôi
nữa, đổi tên thành Sở Tinh cũng được… cậu ba võ công cái thế, nhất định
sẽ cứu được con…
Giọng nói vừa thô vừa to rít giọng nói:
- Con bà nó, tiểu tử bị thịt, bị thương một chút liền không nhận cả tổ tông
ư? Ít nói lời lăng nhăng đi…
Lôi Tinh bất thình lình kêu lên:
- Mẹ… mẹ… cha muốn chặt chân con…
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra xa trên mặt sông.
Nữ tử trên bờ nghe thấy vừa kinh hãi vừa tức giận, nhưng cô không giỏi bơi
lội, không có cách nào ra đó ngăn cản, nóng này đến mức hai chân giậm
thình thịch, cũng kêu lên:
- Tinh nhi, Tinh nhi… con không sao chứ… Lôi Chấn, anh gây tội nghiệt gì
vậy? Còn không dừng tay…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.