CÔN LUÂN - Trang 661

năm. Thoát Hoan sống ở phương bắc đã lâu, tuyệt không hiểu “Nữ nhi
hồng” là như thế nào, nhưng cũng giả vờ như hiểu rõ, vỗ tay khen ngợi.
Chợt nghe cô gái áo xanh cười nhạt nói:
- Năm lần mười tám năm, phải là bà cụ chín mươi tuổi rồi, ta thấy phải gọi
là “rượu bà lão”!
Thoát Hoan cười ha ha nói:
- Cô nương không biết đấy thôi, rượu phải lâu mới ngon, nữ nhân phải trẻ
tuổi mới tốt, phải giống như cô nương đây mới có thể làm nam nhân vui
lòng.
Hắn tự cho lời vừa nói là cao siêu nên không kìm được phe phẩy quạt giấy
đắc ý cười lớn.
Lúc này tiểu nhị đã bưng một vò “ngũ mỹ nhân tửu” liên, chưa đến gần mà
mùi rượu mê người đã bay tới. Lúc đi qua trước mặt cô gái áo xanh, cô ta
đột nhiên thò chân ra, tiểu nhị không nhìn thấy, lập tức vấp phải lảo đảo, vò
rượu vuột khỏi tay, cô gái áo xanh liền đưa tay ra bắt lấy. Tiểu nhị vừa kinh
hãi vừa phẫn nộ, hét lên be be:
- Nữ… nữ khách quan làm gì vậy?
Cô gái áo xanh nói:
- Chẳng lẽ rượu này chỉ cho nam nhân uống, không cho ta uống sao?
Tiểu nhị nói:
- Cô nương… cô nương có bảo tôi đâu!
Cô gái áo xanh nói:
- Lúc nãy ta không muốn uống, bây giờ lại muốn uống!
Tiểu nhị vốn đã nói lắp, hiện giờ khẩn cấp lại càng lắp bắp hơn:
- Khách… khách quan, cô… sao chẳng có đạo lí gì thế!
Thoát Hoan cố ra độ lượng, phe phẩy chiếc quạt nói:
- Không sao, không sao, vò rượu đó coi như tại hạ mời cô nương vậy, mọi
người hãy làm bạn của nhau đi!
Cô gái áo xanh vuốt ve vò rượu, cười nói:
- Ai thèm làm bạn với ngươi chứ? Ta không uống nữa, đỡ lấy!
Liền phất tay áo, đem vò rượu ném thẳng vào phía A Than. A Than thấy
bình rượu bay đến vừa nhanh vừa mạnh, chỉ mỉm cười vận khí vào bay tùy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.