CÔN LUÂN - Trang 708

mắt. Lương Tiêu còn định trêu thêm vài câu nữa, bỗng nghe tiếng hú dài từ
phía đông truyền tới, rắn rỏi hùng hồn, sung mãn dào dạt. Thiếu nữ đó nghe
tiếng hú liền quay đầu vui mừng nói:
- Ông ơi, mau tới đây!
Lương Tiêu nhìn thấy cô ta đầy mặt vui mừng thì chợt sinh ý xấu, cười nhạt
nói:
- Mẹ ngươi đến cũng chẳng có tác dụng gì.
Nói rồi lại đưa tay túm lấy ngực áo cô gái. Cô gái bị hắn túm được một lần
xấu hổ muốn chết, há lại có thể để hắn một lần nữa đạt được mục đích, liền
quát mắng:
- Tiểu dâm tặc.
Một tay giữ lấy vạt áo, một tay ngăn cản trảo của Lương Tiêu. Không ngờ
trảo đó của Lương Tiêu chỉ là hư chiêu, thấy cô ta toàn lực bảo vệ ngực,
phần eo hoàn toàn sơ hở liền cười hì hì, búng tay điểm trúng trúng Khí Hải
huyệt của cô gái. Cô gái mất hết sức lực, bị Lương Tiêu ôm chặt vào lòng.
Cứ như thế, Lương Tiêu lưng cõng giai nhân, tay ôm mỹ nữ, đổi lại là kẻ
trêu hoa nhất định sẽ ngưỡng mộ hắn diễm phúc ngang trời. Nhưng Lương
Tiêu thân đang gặp nguy hiểm, quả thực không có thời gian hưởng thụ cảm
giác ôm hương đỡ ngọc này, chỉ nhìn người ngựa từ bốn phía đổ dòn tới.
Lương Tiêu thấy phía bắc ít người liền vội vàng rảo bước chạy như bay về
phía đó. Dẫn đầu phía bắc chính là người phụ nữ mặc áo vàng, vừa thấy
Lương Tiêu liền vô cùng tức giận, yêu kiều quát lên rồi từ trên lưng ngựa
nhảy xuống, múa kiếm đâm tới. Lương Tiêu cười hì hì, đưa thiếu nữ lên
đón. Cách lấy người làm con tin ngặn chặn kẻ địch này là hắn học được từ
Minh Quy.
Người phụ nữ áo vàng kiếm khí như cầu vồng khiến thiếu nữ kia da mặt
đau đớn, kêu thét lên:
- Cô cô.
Mỹ phụ đó nhìn kỹ mặt mũi cô, không thể không thu hồi trường kiếm, kinh
ngạc nói:
- Sở Uyển…
Còn chưa dứt lời, Lương Tiêu đã chạy thêm được hai trượng, phía trước có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.