CÔN LUÂN - Trang 713

càng cho rằng những lời mình nói đã sinh hiệu quả, bèn tiếp tục nói:
- Ngươi còn trẻ như thế này mà võ công đã cao cường như thế! Nếu như đi
theo con đường chính đạo, nhất định có thể trở thành một đại hiệp, tại sao
lại muốn hòa chung vũng nước đục với nữ tặc?
Lương Tiêu nhíu mày nói:
- Làm đại hiệp thì có gì hay ho chứ?
Sở Uyển nói:
- Làm đại hiệp thì có thể được mọi người kính trọng và ngưỡng mộ.
Lương Tiêu nói:
- Vân Vạn Trình có được coi là đại hiệp không?
Sở Uyển kêu í một tiếng, ngạc nhiên nói:
- Ngươi cũng biết Vân đại hiệp?
Lương Tiêu nghe cô ta gọi ba chữ “Vân đại hiệp” thân mật bất thường,
không khỏi đưa mắt liếc nhìn, thấy trên mặt Sở Uyển lộ ra thần sắc kỳ quái,
giống như dịu dàng lại như mong mỏi, hai mắt nhìn về phía xa lẩm nhẩm
nói:
- Vân đại hiệp là một nhân vật đầu đội trời chân đạp đất của võ lâm phía
nam, đến Tam thúc công khi nhắc tới tên ông ấy cũng phải khẽ gật đầu.
Ngươi biết không? Tam thúc công vốn rất coi thường thế sự, có thể được
một cái gật đầu của ông ấy thì cả thiên hạ cũng có không quá ba, bốn người
mà thôi.
Lương Tiêu cười nhạt nói:
- Vân Vạn Trình thì có gì lợi hại chứ? Chết chẳng yên lành.
Sở Uyển biến sắc nói:
- Người nói lăng nhăng, ngươi mới chết chẳng yên lành.
Lương Tiêu cau mày định nổi giận thì thấy Sở Uyển ngây người nhìn vào
bóng đêm tối đen xa xa, trên mặt vẻ mờ mịt đã biến mất mà lại lộ thần sắc
dịu dàng mong mỏi rồi nhẹ thở dài dịu giọng nói:
- Tuy nhiên Tam thúc công đã nói, Vân đại hiệp mặc dù không đến nỗi nào
nhưng thua xa Vân công tử.
Lương Tiêu nói :
- Vân Công tử là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.