CÔN LUÂN - Trang 741

Cửu Như phì ra nói:
- Nói như đánh rắm.
Ông lão mũ cao nói:
- Thối thật, thối thật!
Cửu Như hừ một tiếng, nói:
- Chưa giao đấu đã tự làm mất khí thế, chả trách lão sắc quỷ ngươi chỉ làm
được thiên hạ đệ nhị kiếm, không sao làm nổi thiên hạ đệ nhất.
Lương Tiêu nghe thấy hơi ngạc nhiên, ngắm nghía ông lão mũ cao thầm
nghĩ: “ Lão sắc quỷ này là thiên hạ đệ nhị kiếm, nhưng không biết thiên hạ
đệ nhất kiếm là ai?” Lại thấy ông lão mũ cao khẽ cười nói:
- Lời này của lão hoà thượng ngươi thật là vô vị. Làm người tối kị quá
tham, việc gì mà cứ phải làm đệ nhất chứ? Đã là đứng ở đỉnh cao, tiến thì
vách cao nghìn thước, lùi thì đất xa trời cao, đại thành nhược khuyết (thành
công lớn vẫn có chỗ khuyết thiếu), cũng chẳng có gì hay.
Cửu Như cười:
- Ha ha, đại thành nhược khuyết cái con mẹ nó, hoà thượng thích nhất là
lên trời xuống đất, mình ta độc tôn.
Ông lão mũ cao thản nhiên nói:
- Nhặt nhạnh chút trí khôn của phật Thích Ca thì có gì là bản lĩnh chứ?
Cửu Như cười khẩy nói:
- Thích Ca Mâu Ni mà dám nói như thế thì cứ để hoà thượng một gậy đánh
chết vứt cho chó ăn.
Lương Tiêu và Liễu Oanh Oanh nghe mà phải quay lại nhìn nhau, đều nghĩ:
“Lão hoà thượng này đến Thích Ca Mâu Ni còn không coi ra gì, chẳng phải
quá cuồng vọng sao.”
Thì ra theo kinh Phật truyền lại, Thích Ca Mâu Ni sơ sinh là Xá Lợi vương
gia, đưa ánh mắt đại trí nhìn khắp mười phương thế giới, mặt đất dâng lên
hoa sen vàng dưới chân. Sau đó Ngài đi bảy bước về bốn phía đông tây
nam bắc, tay chỉ trời tay chỉ đất dùng sư tử hống: “Trên dưới cho tới bốn
phương không kẻ nào hơn được ta.” tạo thành phong cách một phái. Đệ tử
Thiền Tông đời sau đều lấy vượt qua Phật Tổ làm nhiệm vụ, độc lập đi con
đường riêng không khuất phục bởi bất cứ thần tượng nào. Đức Sơn thiền sư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.