CÔN LUÂN - Trang 779

Như bừng tỉnh nói:
- Lão sắc quỷ, định thi chẻ củi với hòa thượng sao?
Sở Tiên Lưu cười không đáp, trường kiếm lại vung ra một đóa kiếm hoa,
đem chia khúc gỗ tròn có đường kính khoảng ba thước đó nhất nhất chia
thành chín phần bằng nhau. Nụ cười của Cửu Như tắt dần, lông mày bạc
khẽ nhướng lên, chỉ thấy Sở Tiên Lưu tay áo rộng quét đất, trường kiếm tạo
ra hàng đóa kiếm hoa màu bạc, càng múa càng nhanh, càng lúc càng dày
đặc, kiếm quang chói mắt không thể nhìn rõ. Phút chốc kiếm biến quang
chợt biến mất, Sở Tiên Lưu cầm kiếm lùi lại, chỉ thấy khúc gỗ tròn đó đã bị
chặt thành vô số cây đũa gỗ nhỏ bé dài khoảng gần một thước tập trung
thành một đống chứ không rời ra. Những người xung quanh không ai là
không nín thở, cứ như thể hễ thở ra một hơi cũng có thể khiến cho đống
que gỗ nhỏ xíu ấy bay tứ tung hết.
Cửu Như cười nhạt nói:
- Thì ra không phải là chẻ củi mà là chẻ tăm. Lão sắc quỷ, kiếm pháp này
của ngươi gọi là gì?
Sở Tiên Lưu cười nói:
- Tên là Xuân sắc tam phân (ba phần sắc xuân).
Cửu Như gật đầu nói:
- Sắc xuân ba phần, hai phần thành đất bụi, một phần theo dòng nước trôi đi
(người dịch: đây là bài từ Dương Hoa của Chương Chất Phu). Tên rất nho
nhã, kiếm pháp cũng rất rực rỡ. Xuân sắc ba phần, một kiếm chia làm ba,
rất hay, rất hay, nói như vậy thì hoà thượng cũng phải làm được y như thế
ư?
Võ công của ông ta đã đạt đến cảnh giới thượng thừa, việc lớn việc khó
không gì là không thể làm, đã nhìn thấy kiếm pháp mà Sở Tiên Lưu dùng ra
thì bắt chước như vậy cũng không phải là không thể.
Sở Tiên Lưu cười nói:
- Không phải, không phải, ta chỉ muốn hỏi lão hoà thượng ông trong đống
que gỗ này có tổng cộng có bao nhiêu que?
Cửu Như lập tức há miệng trợn mắt, vừa rồi ông ta chỉ toàn lực quan sát
biến hoá của kiếm chiêu, hoàn toàn không để ý đến số lượng của những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.