CÔN LUÂN - Trang 99

sức e dè thận trọng, đề phòng mọi chỗ, tới mức nhìn cây lòa xòa cũng
tưởng bóng người lấp ló, cứ thế, chỉ khổ Văn Tĩnh không tìm nổi đến một
cơ hội thoát thân, thậm chí mượn cớ đi vệ sinh, mấy người kia cũng đứng
quây bốn mặt, kín như bưng trống. Văn Tĩnh tuy có Tam tài Quy nguyên
chưởng nhưng tính tình vốn mềm yếu, chưa tới lúc vạn bất đắc dĩ thì không
dám động thủ, thành ra cứ dùng dằng mãi.
Trời ngả hoàng hôn lúc nào chẳng biết, chợt nghe thấy tiếng sóng rì rào âm
âm vọng đến. Vòng qua một ngọn núi, không gian trước mắt họ mở ra rộng
rãi bao la, một dòng nước mảnh mai luồn đi giữa sơn cốc xanh tươi, uyển
chuyển chảy hòa vào sông lớn. Lúc ấy mặt trời tàn chưa khuất bóng, vầng
trăng tròn đã hé nhú ở phương đông, nhật nguyệt giao huy soi nước biếc,
đại giang cuồn cuộn trôi. Hai bên bờ sông núi cao nhấp nhô, cây lá mướt
mắt, cùng uốn lượn chạy về hướng tây rồi chìm lút trong ráng đỏ của trời
chiều.
Trước cảnh quan kỳ thú, Văn Tĩnh khoan khoái vô ngần, quên bẵng những
điều phiền não đang gặp phải. Còn đương ngơ ngẩn, chợt nghe thấy Tiết
Dung gọi: “Thiên tuế trông kìa, phía kia là Hợp Châu thành đó.”
Văn Tĩnh giật mình nhìn theo hướng tay chỉ, thấy trong mây khói hoàng
hôn, một thành trì lù lù sẫm màu đứng giữa non xanh nước biếc trông như
một con quái thú khổng lồ, tọa lạc tại nơi hội tụ của hai con sông, đặc biệt ở
mé hướng ra bờ nước, thành cao đến trăm thước, uy nghiêm lừng lững,
hiện ra tráng lệ giữa thiên nhiên.


Hết chương 4

Chú thích
616617 Công Dương là một họ kép trong Bách gia tính Trung Quốc, còn có
nghĩa là “dê đực”, đồng âm đồng tự.
841 Đồng bằng màu mỡ Thành Đô được gọi là “Thiên Phủ chi Quốc", có
nghĩa là "đất nước thiên đường".
624625 Nguyên văn: [font="ms mincho,

ms 明朝, monospace"]神游太

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.