CON MẮT THẦN OSIRIS - Trang 173

Sự im lặng trong phòng nhường chỗ cho tiếng lộ xộn của bàn ghế xê

dịch và tán chuyện, trong khi đó tôi đứng lên và đi ra phố. Tôi gặp bác sĩ
Summers ở cửa, ông ta đã có xe ngựa chờ sẵn gần đó.

“Giờ anh có phải quay lại thành phố không?” Ông ta hỏi.

“Có.” Tôi đáp, “Ngay khi tôi bắt được tàu.”

“Nếu lên xe cùng tôi, tôi sẽ chở anh đến kịp chuyến năm giờ. Còn đi bộ

thì anh sẽ bị lỡ tàu đấy.”

Tôi đồng ý ngay với vẻ biết ơn. Một phút sau, chiếc xe đã lăn bánh thật

nhanh về phía ga tàu hỏa.

“Lão Pope đó đúng là tai quái!” Bác sĩ Summers nhận xét, “Lão là một

kẻ khác thường, một nhà xã hội học, Đảng viên Công đảng, kẻ hay gây rối,
đày lập dị, lúc nào cũng chỉ thích cãi vã.”

“Phải.” Tôi trả lời, “Bề ngoài của ông ta đúng là như vậy. Hẳn là ông

Trưởng ban hội thẩm phải khổ sở lắm khi trong ban có một kẻ vô lại hung
hăng như thế.”

Summers bật cười, “Tôi không biết. Lão ta đúng là một gã hề. Anh biết

đấy, những người như vậy cũng có vai trò nhất định. Vài câu hỏi của lão ta
cũng rất đích đáng.”

“Chắc Badger cũng thấy thế.”

“Lạy trời!” Summers cười khùng khục, “Badger không ưa lão ta chút

nào, và tôi ngờ rằng viên thanh tra đáng kính của chúng ta cũng bị một vố
hết hồn đấy.”

“Vậy ông cho là ông ấy thực sự có thông tin mật?”

“Còn tùy anh định nghĩa ‘thông tin’ như thế nào. Cảnh sát không phải là

một tổ chức chuyên phỏng đoán lung tung, họ không đời nào bỏ ra nhiều
công sức như thế nếu không có thông tin cụ thể từ một nguồn nào đó. Hai
người nhà Bellingham thế nào rồi? Hồi còn ở đó, tôi cũng quen họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.